Cũng không biết là bị quăng ngã đau, hay là bị Khương Lạc cả người toả ra hơi thở lạnh lẽo dọa sợ, Khương Trừng tim đập nhanh hơn, một câu đều nói không nên lời, cứ ngơ ngác mà nhìn Khương Lạc như vậy, cho đến khi Khương Lạc đi xa, Khương Trừng mới khó khăn lắm phục hồi tinh thần.
Khương Tế vội vàng đem Khương Trừng từ trên mặt đất nâng dậy, nhíu mày không tán đồng mà nói: “Đều là anh em, đừng động một chút là động thủ.”
“Anh xem bộ dạng của anh ta như vậy là muốn cùng chúng ta làm anh em sao? Người ta hiện tại nói rõ là coi thường chúng ta, muốn cùng chúng ta đoạn tuyệt quan hệ! Chúng ta về sau cũng đừng trèo cao!” Khương Trừng ném tay Khương Tế ra, nổi giận đùng đùng mà đi về.
Đối mặt với cơn giận của Khương Trừng, Khương Tế cũng vẻ mặt bất đắc dĩ, chỉ có thể bước nhanh đuổi theo khuyên nhủ hắn: “Lúc trước vợ chú hai khó sinh thiếu chút nữa mất mạng, cho nên trong lòng mới tức giận, chú cũng đừng cùng em ấy so đo.”
“Việc này đã qua bao lâu, em thấy anh ta chính là lấy chuyện này làm cái cớ, cố ý cấp sắc mặt chúng ta nhìn!” Khương Trừng nghĩ đến việc mình thế nhưng ở trước mặt Khương Lạc lộ vẻ khiếp sợ, vừa tức lại vừa hận, đem tức giận đổ lên  người Khương Tế: “Đại ca anh lại muốn giúp anh ta nói chuyện chúng ta đây cũng không còn anh em gì nữa!”
“Không nói không nói.” Khương Tế biết Khương Trừng đang nổi nóng, cũng không dám chọc hắn.
Khương Lạc mới vừa về nhà liền thay quần áo, lại lấy ra đồ ăn vặt mua cho Kỷ Thư sau đó lập tức bế bế con gái: “Tiểu bảo bối của ba, hôm nay có ngoan ngoãn không.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play