“Được ăn lương thực tinh?” Nhóm tiểu tức phụ đều khiếp sợ không thôi, mặc dù là thời kì mới rồi, nhưng có thể ăn lương thực tinh đều là người thành phố người làm công việc trong nhà nước, nhưng không nghĩ tới cha mẹ Kỷ Thư mười mấy năm trước thế nhưng đã ăn lương thực tinh!
“Còn không dừng đó đâu, thân thích Kỷ gia không chỉ có quyền còn có tiền, mỗi tháng đều gửi cho mẹ của Kỷ Thư không ít đồ, ăn mặc chưa bao giờ thiếu, bằng không các ngươi cho rằng căn nhà gạch xanh kia là như thế nào xây lên?”
Đây cũng là lý do duy nhất mà những năm gần đây người trong thôn không dám khi dễ Kỷ Thư một bé gái mồ côi, sợ thân thích Kỷ gia bên kia có quyền thế trả thù.
Nhóm tiểu tức phụ trẻ tuổi nghe xong càng mặt đầy hâm mộ, xa xa mà nhìn túi đồ trên xe của người phát thư, mồm năm miệng mười mà nghị luận nói: “Các ngươi nói lần này gửi tới thứ gì, vài túi lớn cơ mà, nếu tất cả đều là đồ ăn, vậy phải tốn bao nhiêu tiền.”
“Vậy khẳng định là thứ tốt, thân thích người ta có quyền thế, gửi đồ đều là mấy túi lớn túi lớn, làm sao giống người nào đó chỉ gửi hai lon sữa bột.”
Nhóm tiểu tức phụ trẻ tuổi cười lớn, cố ý vô tình mà liếc về phía Hà Tú Bình, biểu tình như nói không nên đắc ý.
Nói đến cũng kì lạ, rõ ràng vừa rồi các nàng còn thập phần hâm mộ Hà Tú Bình, người trong nhà có thể gửi tới cho cô ta hai lon sữa bột vừa đắt vừa khó mua, nhưng chỉ trong chớp mắt, sau khi nhìn qua Kỷ Thư bao nhiêu là túi to túi bé, các nàng thế nhưng coi thường “Hai lon sữa bột” này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play