Chỗ cửa thôn, Hà Tú Bình ôm nữ nhi ngẩng cổ chờ, một bên vây quanh nói chuyện phiếm với nhóm đại nương nhịn không được hỏi: “Vợ của tiểu Trừng, nhà mẹ đẻ ngươi lại mang cho ngươi đồ sao?”
“Đúng vậy, nói là gửi cho Mật Mật chút sữa bột lại đây.” Hà Tú Bình gật đầu.
“Sữa bột kia vừa đắt vừa khó mua, không chỉ tiền còn phải có phiếu, người thường muốn mua thật không dễ dàng.”
Những đại nương vừa nghe thấy nhà mẹ đẻ Hà Tú Bình thế nhưng bỏ ra hào phóng như vậy gửi sữa bột cho Khương Mật, thật làm người ta hâm mộ.
Lúc Hà Tú Bình chưa xuất giá là người thành phố, lúc xuất giá nhà mẹ đẻ cũng đau lòng cô ta, trong nhà có tiền, hoàn cảnh tốt, nguyện ý tiếp tế cho Hà Tú Bình, trong tối ngoài sáng mà đưa tiền trợ cấp ăn uống, có thể nói nhà Hà Tú Bình là nhà sống tốt  nhất trong thôn.
Huống chi bản nhân cô ta lớn lên có ăn có lớn, chồng đẹp trai, cao lớn cũng đau lòng cô ta, từ khi gả vào Khương gia cô ta chưa từng phải làm việc một ngày nào, hiện tại lại nếp tẻ đủ đầy, phần phúc khí này chọc cho phụ nữ lớn bé trong thôn ghen ghét không thôi.
Hà Tú Bình tựa làm lơ đãng mà đánh giá biểu tình khoa trương của mọi người, khóe miệng nhịn không được cong lên một.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play