Nhưng Khương Tuệ giống như đã nhận định Kỷ Thư là người dễ nói chuyện, liền kéo cô nói chuyện, phàn nàn: “Nếu như ngày trước thì không nói, trẻ con đông một chút, ồn ào một chút cũng không sao, dù sao cũng là người thân, nhưng hiện tại em đã sinh con, trong nhà càng ngày càng chật, căn bản ở không nổi.”
“Chú út ở nhà mẹ chồng cô không phải cũng đưa tiền sao?” Lâm Nhuận Phương lập tức đoán được ý định của Khương Tuệ, lập tức lườm cô ta một cái rồi vạch trần: “Lúc trước cô lấy tiền sao không thấy cô chê người ta phiền, giờ lại khó chịu?”
“Cái gì mà có tiền hay không, đều là người một nhà cả, anh chị dâu ba đã mở lời thì tôi làm sao không giúp?” Khương Tuệ lại mặt dày cười, hoàn toàn phớt lờ lời của Lâm Nhuận Phương, rồi quay sang nói: “Chị dâu thứ, chị nói đi?”
Kỷ Thư bình thản đáp: “Vậy chắc chắn là phải giúp rồi, dù gì cũng là nhà của chị dâu út cô.”
Khương Tuệ thấy Kỷ Thư vẫn không bị lay chuyển thì có chút nôn nóng: “Chị ta đã lấy chồng rồi, sao vẫn luôn ở nhà mẹ đẻ mãi được?”
“Nga, vậy ý của cô là muốn bọn họ dọn đi?” Kỷ Thư nhìn thoáng qua Khương Trừng và Hà Tú Bình đứng cách đó không xa, phát hiện Hà Tú Bình giờ phút này xanh cả mặt, rõ ràng là đã nghe thấy hai người nói chuyện.
Khương Tuệ lại một chút cũng không che giấu, nghe xong lời Kỷ Thư nói lập tức gật đầu: “Đúng vậy, nào có ai lấy chồng rồi mà còn dẫn cả con cả chồng về ở nhà mẹ đẻ lâu như vậy, cũng không sợ người ta chê cười sao? Cha mẹ cũng thật là, không sợ người trong thôn đàm tiếu sao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT