“Sao lại thế này?” Khương Lạc lúc này cũng vội trở về, nhìn thấy sắc mặt trắng hai người trắng bệch, vội hỏi nói.
“Tiểu Xuân con bé bị rắn cắn! Anh nhanh đưa con bé đi bệnh viện!” Kỷ Thư chỉ chỉ con rắn đã chết bị ném cách đó không xa, sau đó lại đem con rắn nhỏ cho vào túi nói: “Mau đi bệnh viện!”
Mắt thấy miệng vết thương vừa hồng lại sưng, Kỷ Thư gấp đến độ không chịu được: “Em đã giúp con bé rửa qua miệng vết thương, không biết có ích hay không……”
“Được! Em ở nhà chờ đi!” Khương Lạc cũng không dám chậm trễ, bế Triệu Tiểu Xuân để cô bé ngồi ở ghế sau xe đạp: “Đừng quá lo lắng, chăm sóc Tiểu Nghi Nhi cho tốt.”
Nhìn hai người đạp xe đi xa, trong lòng Kỷ Thư vẫn không thể bình tĩnh lại, ôm tiểu Khương Nghi ra cửa.
Lúc nãy khi Triệu Tiểu Xuân đi vào Tiểu Đảm Nhi cũng đứng ở trước cửa, giờ lại không thấy thân ảnh Tiểu Đảm Nhi.
Trời sắp tối rồi, Tiểu Đảm Nhi vẫn chưa về nhà, Kỷ Thư càng luống cuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT