Bà ta vốn đã không ưa Khương gia, nay càng quyết tâm bảo vệ danh dự cho con gái mình, bất kể ai đúng ai sai.
“Con gái ngươi gả vào nhà chúng ta thì là người của Khương gia, nàng phải nghe con trai ta, hơn nữa khi nào đến phiên một người ngoài như ngươi ở chỗ này làm loạn?” Mẹ Khương nhớ tới câu “Thân càng thêm thân” của thông gia, cũng là một bụng tức giận.
Âm thanh của mẹ Hà còn lớn hơn tiếng mẹ Khương: “Nếu các ngươi đều cảm thấy Đại Nha Nhị Nha không có lấy chiếc đồng hồ này, vậy các ngươi vì cái gì không cho soát người?”
“Vậy nếu chiếc đồng hồ kia không ở trên người hai đứa trẻ, mà là ở trên người khác, bà thông gia cùng em dâu muốn xin lỗi Đại Nha Nhị Nha như thế nào?” Kỷ Thư vẫn giữ nụ cười bình tĩnh, lại nhìn thấy Khương Trừng đứng một bên kinh hồn khiếp đảm, nhưng Hà Tú Bình lại nửa điểm nguy cơ cũng chưa phát hiện ra, còn ở đàng kia cùng Kỷ Thư giằng co nói: “Được, nếu đồng hồ không phải chúng nó lấy, tôi đây bồi thường cho chúng một chiếc đồng hồ.”
“Được, một lời đã định.” Kỷ Thư ý bảo Khương Tế và Lâm Nhuận Phương tạm thời đừng nóng nảy.
Khi mẹ Hà và Hà Tú Bình muốn đưa tay về phía Đại Nha Nhị Nha, lại bị Kỷ Thư gọi lại.
“Làm sao vậy? Ngươi đổi ý?” Mẹ Hà nhíu mày bất mãn nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play