Thẩm xưởng trưởng không nghe rõ mọi người bàn tán những gì, nhưng ánh mắt khinh miệt của họ thì ông ta thấy rất rõ.
"Thẩm Đào, mau đỡ vợ con vào phòng nghỉ!" Không còn cách nào khác, Thẩm xưởng trưởng đành đứng ra giải quyết tình hình. "Phàn Yên, đi nấu trà giải rượu cho con dâu. Bà thông gia, đừng khóc nữa.
Tâm Tâm uống say là lỗi của nhà chúng tôi, đã không chu đáo. Nhưng bà đừng hiểu lầm, Phàn Yên thích Tâm Tâm nên mới giữ con bé bên cạnh."
"Đúng vậy, bà thông gia đừng hiểu lầm." Phàn Yên nhanh chóng giả vờ dịu dàng, cố gắng bịa chuyện. “Tôi quá quý mến Tâm Tâm, không coi con bé là người ngoài, nên mới thân thiết như vậy. Tôi thật sự không biết Tâm Tâm không uống rượu giỏi.”
Lúc này, Phàn Yên vừa giận vừa tức nhưng cũng không dám nổi đóa. Dù trên người dơ bẩn, bà ta vẫn phải nở nụ cười và giả vờ quan tâm đến Điền Tâm.
"Tâm Tâm, đi thôi, vào phòng nằm nghỉ một lát." Giọng nói của Phàn Yên nhẹ nhàng, như thể bà ta thực sự thương yêu Điền Tâm.
Không chỉ bỏ qua việc bị Điền Tâm nôn lên người, Phàn Yên còn lấy khăn tay ra, tự tay lau miệng cho cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT