“Mẹ.” Điền Mật cắt ngang lời Thu Hà, giọng điệu bình tĩnh nhưng cứng rắn. “Con không muốn nghe. Dù mẹ có nói gì đi nữa, con cũng không muốn nghe. Nếu mẹ không muốn ngày mai cả nhà không có nổi một bức ảnh chung, thì mẹ cứ tiếp tục đi.”
“Được! Tốt lắm!” Thu Hà vừa kinh ngạc vừa tức giận, giọng nói run lên. “Cô giỏi lắm rồi! Được thôi, cô xem thường tôi, tôi đi! Từ nay về sau, chuyện của cô, cô tự giải quyết cho tốt!”
Dứt lời, Thu Hà giận dữ bỏ đi, như thể đang trốn chạy. Điền Tâm nhìn Điền Mật thật sâu một cái, vẻ mặt đầy thất vọng, sau đó cũng vội vàng đuổi theo Thu Hà.
Hai nhân vật chính của màn kịch đều rời đi, Thẩm Đào cười lạnh đầy ác ý, sau đó cũng nghênh ngang rời khỏi nhà hàng.
Chờ đến khi sảnh tiệc khôi phục lại sự yên tĩnh, Điền Mật mới đỡ lấy Điền Lão Thật, thân thể có chút lảo đảo.
“Cháu không sao.” Điền Mật yếu ớt nói: “Chỉ là hơi chóng mặt thôi, nghỉ một lát sẽ ổn.”
Lần đầu tiên xảy ra xung đột gay gắt với người thân, Điền Mật cảm thấy vô cùng kiệt sức. Rõ ràng cô chỉ nói mấy câu, cảm xúc cũng không có quá kích động, nhưng lại có cảm giác như vừa trải qua một trận chiến cam go, mệt mỏi đến rã rời. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play