“Ha hả, cha.” Nhận thấy tình hình không tốt, Thu Hà nhanh chóng nhận sai. Bà giống như con gái ruột của Điền Lão Thật, đầy mặt tươi cười ôm lấy tay Điền Lão Thật. “Cha, người tới tìm thông gia, sao không nói cho con một tiếng? Làm con phải đi tìm.”
Điền Lão Thật lạnh mặt không trả lời, Thu Hà cũng không xấu hổ. Bà như là nhìn không ra mọi người giống như bài xích bà, tiếp tục vẻ mặt tươi cười tự quyết định.
“Cha, người vẫn chưa biết đi, Tâm Tâm cũng kết hôn. Vốn dĩ con bé không cần phải gấp gáp. Nhưng em gái con bé vừa đi, không biết khi nào mới có thể trở về. Vì có thể để em gái tham dự hôn lễ của Tâm Tâm, hôn sự của Tâm Tâm và Thẩm Đào, chỉ có thể tiến hành trước.”
“Ai, thông gia, tôi cứ như vậy tới tìm, không phải cố ý. Tôi sợ mọi người hiểu lầm, sốt ruột tới tìm mọi người giải thích.”
Bùm bùm, Thu Hà đánh đòn phủ đầu, một hồi khom lưng cúi đầu. Bà chính là có ý đổi trắng thay đen, bản lĩnh càn quấy. Chẳng những thuận lợi đem mình và Điền Tâm tẩy trắng, Thu Hà còn cười khanh khách giúp Điền Tâm và Giản gia chắp nối.
“Tâm Tâm, lại đây, cảm ơn Giản bá bá cùng Chung thẩm thẩm của con đi. Mấy năm nay, một nhà Giản bá bá coi con giống như con gái ruột. Hiện giờ con kết hôn, theo lý nên dập đầu kính trà hai người họ.”
Điền Tâm cũng không phải đồ ngốc. Cô ấy cùng Thu Hà giống nhau, rất biết xem xét thời thế, xem mặt đoán ý. Điền Tâm thẹn thùng tiến lên, cảm kích nói: “Cảm ơn Giản bá bá, Chung thẩm thẩm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT