Anh thật sự không nghĩ ra mình đã sai sót chỗ nào. Nhưng giờ có hối hận cũng không kịp nữa.
Giản Hoài chỉ có thể vừa lên đường, vừa dồn hết tâm trí viết báo cáo. Anh vừa mới trở về từ đáy biển, còn rất nhiều việc phải làm.
Ninh Thiên thì hừng hực tinh thần hóng chuyện, trong lòng chất đầy hàng loạt câu hỏi muốn tra khảo Giản Hoài.
Nhưng suốt cả hành trình, Giản Hoài chỉ chăm chú viết báo cáo, không thèm đáp lại lấy một câu. Mãi cho đến khi chuyển từ ca nô lên tàu hỏa để ăn cơm, anh mới cất bút ký đi.
Sau khi cẩn thận cất bút ký, Giản Hoài ngẩng đầu lên thì chạm ngay vào ánh mắt đầy u oán của Ninh Thiên.
“Ba tiếng đồng hồ, suốt ba tiếng đồng hồ không nhúc nhích.” Ninh Thiên trừng mắt như chuông đồng. “Giản Hoài, đồng chí, định lực của anh đúng là đáng nể thật đấy.”
Giản Hoài phớt lờ lời trêu chọc của anh ta, chỉ thản nhiên nói: “Đi thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT