Điền Mật cười trấn an cô ấy: “Sau này có cơ hội, em sẽ bảo anh em bế con đi cùng chị. Lúc đó, chúng ta sẽ tha hồ ăn hải sản, chơi đùa cho thỏa thích.”
Có Điền Mật đảm bảo, Giang Ngạo Nhi mới thấy vui hơn. Sau đó, cô ấy chạy đi nói chuyện với Quan Hân.
Cô ấy hứa với Quan Hân rằng, bất kể sau này cha mẹ có thêm bao nhiêu đứa con, thì Quan Hân vẫn mãi là đứa con đầu tiên trong lòng họ.
“Dù sau này cha mẹ có bao nhiêu con đi nữa, con – Hồng Nương bảo bối, mãi mãi là lão đại trong nhà.”
“Dạ!!” Tiểu Quan Hân vui vẻ gật đầu.
Sau một thời gian dài ở chung, Quan Hân đã hoàn toàn hòa nhập với gia đình Điền Tiểu Tráng, thậm chí coi Giang Ngạo Nhi là mẹ ruột của mình. Nếu không phải vì nhớ bà nội, có lẽ cả ba người đều không nỡ rời xa nhau.
Dù lưu luyến không rời, nhưng cuối cùng Quan Hân vẫn bị Điền Mật ôm lên tàu. Lần này vẫn là vé giường nằm, vẫn là chuyến tàu quen thuộc. Có Khương Xa hộ tống, Điền Mật thoải mái lên đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play