Trừ Giản Hoài ra, anh em Điền Mật cùng hai bà cháu Phương gia đều ngủ rất say, ngủ vô cùng ngon. Ngủ trưa dậy, ai nấy đều tinh thần sảng khoái, đầy sức sống.
Điền Mật thậm chí còn cảm thấy mình bị trẹo cổ. Ngủ quá lâu khiến cổ vừa nhức vừa mềm. Xoa cổ, cô hoàn toàn quên mất chuyện xảy ra sau khi say rượu. 
Cô chỉ nhớ mình uống quá nhiều đến mức choáng váng đầu óc. Sau đó, cô trở về phòng ngủ như thế nào, ngủ ra sao, tất cả đều không có chút ấn tượng.
Nhưng không nhớ cũng chẳng sao.
Dựa vào kết quả mà suy ra, Điền Mật biết chắc chắn là Giản Hoài đã đưa cô về phòng. Điền Tiểu Tráng chỉ uống một ly đã gục. Phương Hoa thì tửu lượng kém, tuổi lại cao. Ngoài Giản Hoài ra, còn ai có thể chăm sóc cô đây?
Nghĩ đến việc vì không tỉnh táo mà bỏ lỡ cơ hội cảm nhận hơi ấm của Giản Hoài, Điền Mật có chút tiếc nuối. Chắc chắn Giản Hoài một “lò sưởi sống” sẽ ấm áp hơn trong mộng của cô nhiều.
Trong giấc mơ, con gấu nhỏ kia không thành thật chút nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play