Hành trình tìm bảo vật kết thúc viên mãn, trên đường trở về, Điền Mật rõ ràng vui vẻ đến mức nhảy nhót.
“Vui đến vậy sao?” Giản Hoài bật cười. “Có muốn ghé hiệu sách một chuyến không? Ở đó chắc chắn có sách về trồng trọt và chăn nuôi.”
“Được ạ!!” Điền Mật vui vẻ đồng ý. “Mua thêm mấy cuốn tranh liên hoàn và sách thiếu nhi nữa. Em cũng thích mấy cái đó.”
“Được.” Ý cười trong mắt Giản Hoài càng sâu hơn.
Thật dễ dỗ dành. Chỉ cần vài cuốn sách cũ, mấy quyển tranh liên hoàn, đã có thể khiến cô vui vẻ đến mức này. Nghĩ đến lớp xóa nạn mù chữ trong quân khu mãi mà chưa thể tổ chức ổn thỏa, Giản Hoài hỏi Điền Mật: “Em có thích làm giáo viên không?”
“Không phải dạy trẻ con, mà là dạy quân nhân và vợ lính. Cấp trên muốn chúng ta tổ chức lớp xóa nạn mù chữ, nâng cao trình độ chung của quân khu.
Nhưng hiệu quả vẫn không được tốt lắm. Nếu em thích làm giáo viên, đợi đến Vọng Thạch Đảo, anh có thể xin cho em vào lớp xóa nạn mù chữ làm giáo viên.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT