Nam Cung Mạc Sầu cau mày nhìn đĩa thịt kho tàu mẹ mình nấu đặt trên bàn ăn, chua xót nói: "Mẹ! Mẹ tha cho con đi!"
Mẹ cô ấy cười lạnh đáp: "Chẳng phải lúc ở trong trò chơi con còn khóc lóc đòi ăn thịt kho tàu do mẹ nấu sao? Mẹ sợ ngày nào đó con xui xẻo chết trong cái trò chơi vớ vẩn kia nên phải cho con ăn thật đã!"
Nam Cung Mạc Sầu biết mẹ vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện cô ấy tự ý tham gia "trò chơi", nhưng... chuyện đã lỡ rồi. Cô ấy cười hì hì nói: "Ít nhất con gái mẹ hiện giờ vẫn sống khỏe mạnh, một năm nay tiền cát-xê tham gia các hoạt động cộng lại cũng kiếm được hơn chục triệu tệ, nhiều tiền như vậy đủ cho hai người an nhàn sống tiếp quãng đời còn lại rồi."
Mẹ cô ấy trừng mắt: "Con thật sự cho rằng nếu không có con, hai người chúng ta có thể vui vẻ sống hết quãng đời còn lại sao?"
"Ôi," Nam Cung Mạc Sầu cắn một miếng thịt kho tàu đầy đặn mọng nước: "Không phải con nói chứ, mẹ, bao nhiêu năm rồi kỹ thuật nấu thịt kho tàu của mẹ vẫn không tiến bộ chút nào…"
Mẹ cô ấy tới gần gõ mạnh vào đầu cô ấy một cái.
Nam Cung Mạc Sầu hoa mắt, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một dòng tin nhắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT