Lê Tố Như đâu có hiểu được căn nguyên trong đó, chỉ là bản thân cô cũng không muốn ở đây nữa nên nương theo lời của cha nuôi kéo mẹ nuôi đi.
Thấy bà Lý còn muốn dùng dằng ông Lý liền hợp lực cùng Lê Tố Như kéo bà Lý đi. Dù sao ông cũng không biết nên nói gì lúc này. Mà sợ nói không rõ ràng mọi chuyện lại càng nát bét.
Trong phòng nhất thời chỉ còn mỗi ba ông bà cháu nội.
Khương Duật sau khi giật mình từ lời nói quá mức kia của bà ngoại mình thì cả người vẫn luôn đờ đẫn, vừa trông liền khiến cha mẹ Khương sợ muốn chết.
"Bé Duật, không phải như vậy đâu! Ba con chỉ là có việc mới chưa đến đón con về thôi. Cháu ngoan, nghe bà nội a!"
Khương mẹ vừa xoa mặt nó vừa ra sức mà dỗ dành nó, trấn an nó. Rốt cuộc thằng bé đã có chút động tĩnh, ánh mắt trở nên có tiêu cự mà nhìn bà. Sau đó nó mếu máo đến thảm thương: "Thật không nội hức hức... Ba sẽ không bỏ con đúng không hức hức..."
"Không đâu, ba thương con như vậy mà!"
Khương mẹ vội vàng ôm lấy nó, vừa vỗ lưng vừa rơi nước mắt vì xót xa. Đứa nhỏ ở trong lòng bà khóc đến nghẹn ngào, tuy không hét la nữa nhưng ai nói không khiến lòng người càng tái tê hơn chứ.
Mà Khương mẹ sau khi nói lên những lời kia tự nhiên cũng thấy hoang mang mờ mịt.
Rốt cuộc tại sao mọi chuyện lại như thế này? Là ai đúng ai sai... Chẳng lẽ họ đã sai rồi sao... (2)
Khương cha thở dài, trong lòng lại muốn nói phải, họ sai rồi. Nếu không phải con trai họ đã lường trước được nên từ đầu mới không để họ giáo dục đứa nhỏ thì hiện tại sẽ càng nát bét hơn. Cháu hư tại bà đều không phải là tự nhiên mà người ta nói vậy. Nhưng cuối cùng con ông vẫn là không thể chu toàn tất cả.
Chung quy ra nó chỉ là con người, cũng sẽ có lúc bất lực vì những mối quan hệ chồng chéo xung quanh.
Nhưng nếu phải truy tìm căn nguyên, lại phải truy đến những ngày đầu sao?
Họ nào có nghĩ đó là bắt đầu cho những bất hạnh? Mà không, không có gì là bất hạnh ngay từ đầu mà chỉ có họ đã đi lệch đường không biết từ lúc nào thôi.
Nếu họ biết quay đầu thì mọi chuyện sẽ còn có cách cứu vãn. Còn không... (4)
"Mẹ con có ba lo rồi, con về nghỉ ngơi đi, Tố Như""
Ông Lý nhìn vợ mình sau khi vào phòng liền ngồi ở đó thần người thì để Lê Tố Như về trước. Thời điểm bà Lý nghe tên cô có hơi giật giật thân thể một chút nhưng rồi cũng không có nói gì. Cho nên Lê Tố Như liền thuận theo mà đi.
"Vậy ba mẹ nghỉ ngơi đi. Mẹ đừng nghĩ nhiều hại thân nha."
Cô đối với bà Lý khuyên nhủ.
Bà Lý mấp mấy môi, rồi cuối cùng cũng ừ một tiếng. Nếu Lê Tố Như nghĩ nhiều một chút, cô có thể sẽ nghe ra chút cảm xúc khác lạ trong giọng nói của bà. Nhưng chắc cô cũng chỉ xem đó là do bà đang không được ổn mà không nghĩ gì sâu xa.
Cô nhìn bóng lưng của bà, trong lòng tự nhiên mệt mỏi. Vừa trở về phòng cô liền đi tìm di ảnh của cha mẹ mình, ngồi ở trên giường im lặng vuốt ve nó, bỗng nhiên cô muốn đi thăm họ. Nói ra thì từ lúc đến Khương gia cô không còn đi thăm họ nữa... Nghĩ đến đây cô không khỏi cười thê lương. Mới đó mà cô đã đem họ quên mất, cô thật bất hiếu mà... Ngẫm lại những ngày qua cũng không vui vẻ gì, có phải đây là báo ứng của cô không...
Lê Tố Như lại không biết, cô vừa đi, người cô xem là đã tốt bụng chìa ra cho cô chút tình thương giả dối đã âm thầm tính toán, muốn triệt để lợi dụng giá trị của cô. Mà họ còn cho rằng đó là họ tốt với cô nên mới làm như vậy.
Đợi sau này mọi chuyện đâu vào đấy rồi, cô có khi sẽ còn cảm ơn họ vì đã cho cô tái sinh vào cuộc sống sung túc hạnh phúc hơn cũng nên.
Còn lúc này ở biệt thự, Khương Tình đi rồi đã trở lại.
Trước đó hắn đi là đã làm gì?
Đương nhiên là xử lý những chuyện chưa xong ở công ty. Còn có... Xử lý Phạm Hữu Minh và ả đàn bà của gã.
Từ lúc biết Trương Thấm là người đã âm thầm làm ra chuyện mua chuộc đám côn đồ muốn ám hại Thịnh Nhan
Tuyền thì hắn liền bắt đầu tính sổ với cô ta cùng Trương gia rồi.
Đạo lý thì đơn giản thôi, nếu không có Trương gia thì Trương Thấm lấy cái gì để kiêu căng như vậy. Mà vì Trương Thấm, hắn liền quyết định xử luôn Phạm Hữu Minh. Bởi vì hắn không muốn xong chuyện rồi Phạm Hữu Minh không có Trương Thấm quấy rối liền đi tìm Thịnh Nhan Tuyền làm phiền.
Làm một thương nhân, hắn tự biết phải dùng cách nào để chơi chết đám người kia mà không khiến bản thân phải liên lụy chút nào.
Trước tiên hắn im lặng tìm cách đốc thúc chuyện hôn nhân của Trương Thấm và Phạm Hữu Minh. Sau khi nhìn bọn họ kết hôn, thật sự có ràng buộc pháp luật với nhau, lại vô tình biết được Trương Thấm đã có thai, lấy tính tình chua ngoa đó bước vào Phạm gia rồi hắn liền đi bước tiếp theo. Đó là hắn tìm một người phụ nữ đến quyến rũ Phạm Hữu Minh ngay trong lúc Trương Thấm đang có thai. Người phụ nữ kia là gái làng chơi nên kinh nghiệm đầy mình, miệng lại ngọt, chẳng mấy chốc đã câu mất hồn Phạm Hữu Minh bởi vì vợ có thai nên phải nhịn còn phải chịu đựng tính tình của vợ mà bức bối trong lòng.
Thật ra Phạm Hữu Minh vốn không hề muốn cưới Trương Thấm sớm như vậy đâu. Tự hắn biết rõ mục tiêu của hắn là gì, nhưng vì để trấn an Trương Thấm và cha cô ta, hắn đành phải cưới.
Sau đó hắn lại nghĩ như vậy cũng tốt, thế thì hắn lại càng dễ dàng đem Trương gia hốt gọn. Đúng vậy, bây giờ hắn không chỉ muốn hợp đồng kia nữa mà đến công ty Trương gia hắn cũng muốn. Cho nên trong lúc tằng tịu với gái, hắn còn âm thầm thẩm thấu vào nội bộ công ty Trương gia, lủng đoạn cơ cấu của nó.
Nói đến chuyện này Khương Tình không thể không công nhận Phạm Hữu Minh có tài, còn biết liều ăn nhiều nữa.
Nếu nhân phẩm hắn tốt thì cũng là một người có thể làm nên trò trống.
Đến hôm nay thôi Phạm Hữu Minh mới xem như triệt để tạo dựng uy tín trong công ty Trương Thịnh. Hắn gấp không đợi được liền bắt đầu âm thầm xào vốn của công ty, trá hình đem vốn lưu động chuyển ra ngoài, đồng thời còn rủ ri bên tai đối tác của Trương gia, để họ kéo cổ phiếu của Trương gia xuống, bản thân âm thầm mua lại.
Thời điểm đó Khương Tình làm gì đâu.
Hắn ở sau lưng để lộ hành động của Phạm Hữu Minh cho Trương tổng, ba vợ của hắn biết. Đương nhiên không phải biết thẳng thừng mà chỉ là ngờ vực rồi cảnh giác lên thôi. Bởi vì mục đích của hắn là muốn Trương gia tan nát nên làm sao có thể giúp Trương gia được. Cho nên hắn đợi đến lúc Trương gia sắp bị phá sản rồi mới nói. Còn hắn lại tạo hiện trường cho Phạm Hữu Minh và Trương Thấm một gậy.
Làm xong mọi chuyện hắn về đến nhà đã là sáu giờ tối.
Lúc hắn về, Thịnh Nhan Tuyền đang ngủ ở trên ghế sofa dưới phòng khách. Có vẻ trước đó cô đã khóc một trận đã đời nên đôi mắt sưng như quả hạnh, khuôn mặt tèm lem như mèo mướp, sắc mặt ảm đạm. Đương nhiên là chẳng dễ nhìn gì rồi, nhưng Khương Tình vẫn ngồi đó nhìn cô một lúc lâu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT