Gặp lại người yêu cũ

Chương 1


2 tuần


1

Nếu như tôi có tội, xin để trời phạt tôi, chứ đừng để lúc phỏng vấn lại gặp người yêu cũ.

Trong phòng họp của Tập đoàn Hoa Phi.

Từ khi bước vào, đầu tôi cứ ong ong lên không ngừng.

Ngồi ở vị trí chính giữa trước mặt tôi là người yêu cũ, trước mặt anh có một tấm bảng tên sáng loáng, dán chữ "Tổng giám đốc".

Còn tôi đang phỏng vấn cho vị trí thư ký Tổng giám đốc.

Hạ Nam Tu là người yêu cũ của tôi, trước kia là trai bao do tôi nuôi dưỡng, nay lại là Tổng giám đốc của một công ty đã phát hành cổ phiếu?

Tất cả những điều này khiến tôi cảm thấy vô cùng kỳ ảo.

Tôi và Hạ Nam Tu gặp nhau khi du lịch ở nước ngoài, trong cuộc trò chuyện thì phát hiện ra rằng cả hai chúng tôi đều sống ở Giang Thành.

Sau khi trở về nước, như hai người lớn có cảm tình với nhau, chúng tôi từ từ bắt đầu mối quan hệ.

Tôi vẫn nhớ rõ, Hạ Nam Tu xách vali xuất hiện trước cửa phòng trọ của tôi.

Ánh mắt Hạ Nam Tu hơi cong thành hình trăng khuyết, anh tiến lên ôm tôi.

"Trồn Noãn anh đến sống cùng em đây"

Anh ấy cứ như vậy mà trắng trợn chen chúc vào căn phòng trọ chật hẹp của tôi.

2

Hạ Nam Tu thực sự là một người tình hoàn hảo, đẹp trai, chu đáo và nấu ăn cũng khá.

Ban đầu, mọi thứ quả thật rất ngọt ngào.

Sau khi Hạ Nam Tu chuyển đến sống cùng tôi, anh ấy ở nhà luôn không làm việc.

Dù lương tôi không cao, nhưng cũng đủ để không để hai người chết đói.

Cuối cùng chúng tôi chia tay cũng vì lý do tiền bạc.

Hạ Nam Tu là một chàng trai có nhu cầu rất lớn.

Đêm đêm tưng bừng.

Điều này khiến tôi không thể tập trung làm việc, và tôi nhận ra rằng nếu cứ tiếp tục như vậy, công việc của tôi sẽ không giữ được nữa.

Đừng nói là nuôi anh ấy, ngay cả nuôi bản thân cũng khó khăn.

Tôi đã quyết đoán đề nghị chia tay.

Anh ấy nhìn tôi với ánh mắt không thể tin được, đôi mắt đỏ hoe hỏi tôi.

"Tại sao."

Tôi không thể nhìn thẳng vào mắt anh ấy, lòng tự trọng khiến tôi không thể nói ra rằng tôi sợ không nuôi nổi anh.

Và rồi tôi đã nói ra một lý do hoàn toàn vớ vẩn.

"Tôi đã có người tôi thích rồi, ở bên anh chỉ là để vui vẻ thôi."

Chỉ để vui vẻ thôi...

Đêm hôm đó trở về phòng trọ, trong phòng đã không còn mùi hương của Hạ Nam Tu, và cũng không còn ai đợi tôi về nhà ăn cơm nữa.

Giống như anh ấy chưa từng xuất hiện.

3

Tôi mơ màng trả lời câu hỏi trước đó.

HR: "Xin hỏi kế hoạch nghề nghiệp của bạn là gì?"

Đầu óc tôi đầy ắp những ký ức về Hạ Nam Tu, não bộ tôi ngừng hoạt động một chốc, và tôi buột miệng nói ra.

"Làm bà chủ."

Ngay khi lời nói vừa dứt.

Cả phòng họp yên lặng.

"Phụt..." có người cố gắng nhịn cười.

Tôi nhận ra mình đã nói gì, ngước mắt nhìn về phía Hạ Nam Tu.

Hạ Nam Tu không có biểu cảm, khóe miệng nhếch lên một nét khinh miệt.

"Muốn dựa vào quy tắc ngầm để thăng tiến à?"

Tôi cực kỳ ngượng ngùng, liên tục nghịch ngón tay, chết mất thôi, mình đang nói cái gì thế này.

"Ý tôi là đặt lợi ích của công ty lên hàng đầu, coi công ty như nhà của mình."

"Hừ."

Trong tiếng hừ lạnh lùng của Hạ Nam Tu, cuộc phỏng vấn đã kết thúc.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play