Về tới tứ hợp viện, lúc chuẩn bị đẩy xe đạp ra ngoài thì mẹ Dung nhìn thấy anh, bà vội vàng hỏi:”Tiểu Tần, con đang tính đi đâu vậy? Bồn hoa kia đã trả lại cho người ta chưa?”
“Chưa mẹ ạ, cách vách nhà mình không có ai ở cả, Yên Yên nói đồ vật không rõ lai lịch tốt nhất là nộp lên đồn công an cho yên tâm. Mẹ, chúng con đi qua đồn công an một chuyến, có thể sẽ về hơi muộn xíu, mọi người không cần chờ đâu, nhớ đi ngủ sớm.”
Mẹ Dung:....
Trời, nộp lên đồn công an sao?
Chỉ là một chậu cây cảnh mà thôi, cần đến mức đó sao? Chờ ngày mai lại mang qua trả không phải là được rồi à?
Nhưng con rể đã đẩy xe đạp rời đi rồi, bà muốn nói cũng không kịp nữa.
Mẹ Dung sửng sốt một hồi, sau đó mới quay đầu nhìn về phía bạn già, vẻ mặt u sầu: ”Ông này, có phải chúng ta đang làm chuyện bé xé ra to không? Đều là hàng xóm láng giềng, về sau ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy…..Còn đưa đồ người ta tặng lên đồn công an, có phải có hơi quá đáng rồi không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play