“Mẹ, con có phải là đứa trẻ hư đúng không?” Kiều An nhìn lòng đỏ trứng gà, lại nhìn sang Kiều Lộ, uể oải hỏi.
Kiều Lộ khó hiểu, “Vì sao con lại nghĩ như vậy nha?”
“Bởi vì con không thích ăn lòng đỏ trứng gà, lãng phí lương thực, không phải là đứa bé ngoan.”
Phốc ~ Không ăn lòng đỏ trứng thành bé hư, nếu là như vậy, thì trên thế giới này không biết bao nhiêu đứa trẻ hư luôn rồi.
Kiều Lộ đang muốn mở miệng nói gì đó, Từ Hải Châu đã an ủi Kiều An trước, “Con không thích ăn lòng đỏ trứng cũng không là đứa bé hư, ba ba cũng không thích ăn cải trắng, vậy ba là ba ba hư sao?”
Khi còn nhỏ, điều kiện gia đình không tốt, một năm bốn mùa trừ tết ra thì trên mâm cơm lúc nào cũng có cải trắng. Luộc, hấp, xào, chưng,.... Anh ăn 20 năm, đã ngán đến tận xương. Từ Hải Châu thề, mặc kệ là anh giàu có hay bần hàn, cả đời không bao giờ ăn cải trắng nữa.
Kiều An nghiêm túc đánh giá Từ Hải Châu, lắc đầu nói, “Ba là ba ba tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play