"Anh thấy Diệp Vi An thế nào?" Tối hôm đó, trên đường đến lớp thi đấu, Thẩm Chiêu Chiêu không nhịn được hỏi Thịnh Trử Ý.
Thịnh Trử Ý đột nhiên dừng bước, nét mặt nghiêm túc nhìn cô: “Thẩm Chiêu Chiêu, em có thể tập trung vào việc học thay vì luôn nghĩ linh tinh được không? Ba mẹ em gửi em đến đây là để em học tập chăm chỉ, chứ không phải để lo mấy chuyện bao đồng.”
"Em nghĩ linh tinh lúc nào chứ?" Cô chỉ muốn hỏi xem anh nghĩ Diệp Vi An là người như thế nào thôi mà, anh có cần phản ứng mạnh như vậy không?
"Anh vẫn đang giận chuyện em đưa nước giúp Diệp Vi An à?" Thẩm Chiêu Chiêu lập tức nghĩ ra, trừng mắt nhìn anh nói: “Chỉ là một chai nước thôi mà, anh thật sự phải như vậy sao?”
Thịnh Trử Ý xoay người, không muốn nói chuyện với cô, tiếp tục đi về phía trước.
Thật sự vì chuyện này sao?
Thẩm Chiêu Chiêu đuổi theo anh, tưởng mình không nói rõ từ đầu nên chủ động hạ giọng: “Anh đừng giận nữa, nha, lần sau em không giúp người khác nữa mà, tại lần này cậu ấy xin em giúp thôi...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT