Nói là tiệc tối từ thiện, thì phần biểu diễn và quyên tiền thiếu một thứ cũng không được. Giang Trúc Tâm không có hứng thú với biểu diễn, nhưng sau đó lúc chủ tịch ở trên đài từng bước từng bước mà đọc tên người quyên và tổng số tiền được quyên.
Nghe đến Giang Trúc Tâm xem thế là đủ rồi, đại khái là toàn bộ kẻ có tiền trong thành phố đều tụ tập ở chỗ này đi. Trước kia ở trên phố cũng chưa nhìn thấy một người có thu nhập trăm vạn một năm, các phú hào nơi này thì quyên tiền ngàn vạn ngàn vạn.
Giang Trúc Tâm vừa vỗ tay, vừa nhỏ giọng hỏi: “Số tiền này sẽ được dùng đúng chỗ chứ? Thật sự trong sạch sao?”
Hai năm trước có một đoạn thời gian, bởi vì tổ chức từ thiện nào đó bị bại lộ tham ô tiền quyên góp đi làm chuyện khác, trong lúc nhất thời nháo thật sự oanh động, khiến các tổ chức từ thiện khác đều bị ảnh hưởng theo.
Hiện tại Giang Trúc Tâm nhìn thấy số tiền lớn như vậy, cũng không rõ ràng tình huống chân thật cho lắm, cho nên mới hỏi Tần Phú Hữu như thế.
Nhưng mà đương nhiên là cậu nhỏ giọng hỏi thôi, những người khác cho rằng Giang Trúc Tâm chỉ đang kề tai nói nhỏ với Tần Phú Hữu, chỉ có thể cảm khái này đôi chồng chồng này thật sự rất ân ái.
“Yên tâm đi, số tiền này đều trong sạch, nhân viên chúng ta quyên tặng tùy thời có thể kiểm tra.” Tần Phú Hữu giải đáp nghi vấn cho Giang Trúc Tâm, Giang Trúc Tâm gật gật đầu, ngồi ngay ngắn một lần nữa.
Vốn dĩ cậu nói chuyện rất nhỏ giọng, nhưng người đàn ông ngồi ở bên cạnh Giang Trúc Tâm lại đột nhiên cười nhạo một cái, có thể thấy được tai của hắn rất nhanh nhạy.
Hắn nghe được cuộc trò chuyện của Giang Trúc Tâm và Tần Phú Hữu, bộ dáng cười nhạo này của hắn tựa hồ cũng không có ý muốn che giấu. Không bằng nói, hắn tựa hồ rất muốn để cho Giang Trúc Tâm phát hiện mình đang cười nhạo.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT