Đợi tới khi Kiều Hội rời khỏi phòng ngủ, Trịnh Gia Gia vẫn không biết mình nói sai điều gì.
Có lẽ cô ấy chưa nói mấy lời không nên nói đâu nhỉ?
Nhưng vì sao nghe cô ấy nói xong tâm trạng Kiều Hội còn kém hơn lúc trước.
Khoảng mười mấy phút sau, Trịnh Gia Gia mới nhớ ra Kiều Hội chưa ăn cơm đã đi về nhà. Cô ấy vội vàng lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn cho cô, “Mỹ nhân Kiều Kiều, cậu ăn cơm chưa? Tôm hùm mình đặt đã giao đến rồi này.”
Hơn nửa tiếng sau Trịnh Gia Gia mới nhận được câu trả lời của Kiều Hội, “Không sao, cậu ăn hết đi nếu ăn không hết thì rủ mấy bạn bên cạnh phòng ăn cùng.”
Nhắn xong, Kiều Hội không quên gửi tiền tôm hùm cho cô ấy.
Bọn họ trước giờ đi ăn hay làm gì đều chia đôi tiền, đây là châm ngôn chơi chung của họ. Như vậy tình bạn sẽ bền vững không dễ dàng sụp đổ.
Trịnh Gia Gia: Mình ăn xong tôm hùm rồi.
Mấy ngày nay tôm hùm lên giá, mặc dù mua hai phần nhưng thật ra không nhiều. Nói trắng ra là hai phần ăn này chỉ đủ cho một người.
Hai món gọi thêm còn lại có thể để đến tối ăn.
Trịnh Gia Gia suy nghĩ một lúc sau đó nhắn cho Kiều Hội một tin, “Nếu không thích ông xã này chúng ta có thể đổi sang một ông xã khác mà.”
Mấy cô gái nhỏ theo đuổi thần tượng nào có ai chỉ thích một người.
Bọn họ bây giờ mỗi tháng thay đổi một ông chồng, tiểu thịt tươi trong giới nhiều vô cùng. Một tháng mới chuyển sang thích người khác là con ít đó.
Trịnh Gia Gia nghĩ rằng sau khi gửi tin nhắn này Kiều Hội sẽ được an ủi ít nhiều. Hơn nữa Kiều Hội đang có bạn trai mà đâu giống cô ấy là cẩu độc thân, không biết bao giờ mới thoát ế.
Kiều Hội về nhà mất nửa tiếng.
Bước vào trong phòng khách cô mới lấy điện thoại ra đọc tin nhắn của Trịnh Gia Gia. Cô không thích món tôm hùm mê mệt nhưng từ sáng tới giờ chưa ăn quả thật cô thấy hơi đói.
Đồ ăn trong nhà không còn nhiều, mấy tuần nay Từ Diệc Dương luôn ở thị phố Điện Ảnh quay phim không về nhà. Mà anh không có nhà thì cô cũng không ở nhà mà đến ký túc xá ở cùng Trịnh Gia Gia.
Dù sao ở nhà một mình cũng rất buồn, ở ký túc xá còn có Trịnh Gia Gia nói chuyện phiếm.
Không biết từ lúc nào mọi thói quen của cô đều xuất hiện Từ Diệc Dương.
Bên trong tủ lạnh không có nguyên liệu tươi để nấu nhưng vẫn còn mì để ăn.
Kiều Hội tự nấu một bát mì thịt bò, không quên bỏ thêm vài món ăn kèm như thịt hun khói, hành lá để đủ chất dinh dưỡng.
Dù tâm trạng không tốt nhưng cô không thể ngược đãi dạ dày được.
Ăn xong bát mì, tâm trạng Kiều Hội cũng bình tĩnh ít nhiều.
Một lúc sau cô nhận được cuộc điện thoại của ba Kiều, giọng ông đầy vẻ nghiêm túc, “Con và Tiểu Từ có chuyện gì vậy?” Từ khi biết Từ Diệc Dương là con rể ông lập tức đổi cách xưng hô gọi anh là Tiểu Từ.
Kiều Hội nắm chặt vạt áo, giọng điệu bằng phẳng, “Không có chuyện gì đâu ạ.”
Nếu Kiều Hội có mâu thuẫn với anh cô cũng không nói cho người khác biết, nhất là nói với ba Kiều.
Ba Kiều nhẹ nhàng thở phào, “Hai đứa không có chuyện gì thì tốt, gần đây ba thấy trên weibo có hot search của Tiểu Từ với một cô gái nào đó. Người sáng suốt đều nhìn ra có người mua hot search này.”
“Vâng.” Ngay cả chuyện này ba cô cũng biết.
Đột nhiên ông hỏi, “Khi nào hai đứa định công khai?”
Công khai?
Nghe đến câu này Kiều Hội ngẩn cả người.
Thật ra, từ trước đến giờ cô chưa nghĩ đến chuyện công khai, ngay cả khi có hot search kia.
Cô rũ mắt, thấp giọng nói, “Việc này để chúng con tự quyết định.”
Lâu lắm ba Kiều mới nói ra mấy lời khuyên với cô, “Công việc diễn viên này không tránh được mấy tin đồn xấu, dù sao cũng để tuyên truyền phim ảnh nghệ sĩ sẽ cọ nhiệt thu hút sự chú ý của dân cư mạng. Nói chung con phải tin tưởng vào tình cảm của bản thân, đừng để mấy chuyện linh tinh ở trong lòng. Ba thấy Tiểu Từ không phải dạng người không đáng tin.”
“Vâng.”
“Vậy chừng nào con định dẫn thằng bé về nhà gặp mặt?”
Lúc này Kiều Hội không có tâm trạng nghĩ đến chuyện đó, cô chỉ nói, “Anh ấy đang bận quay phim, gần đây khá bận rộn.”
“Thế thì chờ tới khi hai đứa có thời gian rảnh đi.”
Nói thêm vài câu, Kiều Hội tắt điện thoại.
Cô nằm trên sofa, ôm lấy gối ôm, nhìn lên trần nhà.
Trong phim cô đóng vai vị hôn thê của anh.
Mặc dù nhân vật này kém hơn vai nữ chính nhưng thật ra cũng không tệ. Nếu không có số tiền của Phương Yến, Cung Diệu sẽ không thể thuận lợi bước tiếp.
Truyện Khoa HuyễnNhưng khán giả đều coi nhẹ Phương Yến. Bọn họ chỉ thấy dáng vẻ si tình của Nghê Hoan.
Sau khi suy nghĩ một lát, Kiều Hội ngồi dậy, gửi cho Từ Diệc Dương một đoạn tin nhắn, “Từ tiên sinh, tạm thời chúng ta ở riêng được không?”
Tâm trạng cô hơi hỗn loạn, có lẽ không nên gặp mặt anh vài ngày để tịnh tâm suy nghĩ.
Sợ bản thân sẽ hối hận nên cô gửi luôn, sau đó trở về phòng ngủ dọn dẹp đồ đạc.
Kết hôn nửa năm, thời gian hai người ở nhà không nhiều.
Ngay từ khi mới kết hôn hai người đã tham gia chương trình tạp kỹ ở tại trường Nhất Trung bắc Thành hai mươi ngày.
Lần quay phim điện ảnh cũng ở tại đoàn phim hơn bốn tháng.
Không ngờ hai người đã kết hôn lâu như vậy, cô luôn cảm giác mới trôi qua vài ngày thôi.
Trong lúc thu dọn quần áo cô mới phát hiện một nửa chiếc tủ là quần áo của cô, nửa còn lại đều là đồ của anh. Rõ ràng không ở nhà nhiều nhưng khắp nơi đều có dấu vết của Từ Diệc Dương.
Cô kéo vali ra, bắt đầu xếp quần áo vào.
Quần áo không quá nhiều, ở đây chỉ có vài món đồ dùng nhỏ.
Kiều Hội mới thu dọn được một lúc thì nhận được điện thoại của anh gọi tới.
Cô hít thở thật sâu sau đó mới nghe máy.
Giọng nói từ điện thoại phát ra của anh có vẻ sốt ruột, “Có chuyện gì xảy ra sao?”
Quyết định tạm thời ở riêng vài ngày cô đã suy nghĩ kỹ. Kiều Hội không phải đứa trẻ ba tuổi, cô làm việc gì cũng có lý do.
Hiện tại sự nghiệp của cô không có dấu ấn gì ngoại trừ bộ phim sắp đóng máy.
Một nữ nghệ sĩ từ tuyến mười tám thăng hạng lên tuyến ba không đủ để đứng cạnh ảnh đế như anh.
Dân cư mạng thấy anh và Chương Tô Lệ xứng đôi cô có thể hiểu. Cô ấy ra mắt nhiều năm, cũng đang là tiểu hoa đán nổi tiếng.
Lượng fan và độ nổi tiếng của cô ấy so với Kiều Hội đương nhiên nhiều gấp đôi. Cô phải cố gắng nỗ lực hơn nữa.
Kiều Hội tự an ủi bản thân, nghe thấy giọng anh cô muốn hỏi anh đã thấy hot search chưa. Nhưng khi định mở lời cô lại nghĩ tốt nhất không nên hỏi.
Giống như lời ba Kiều, chuyện cọ nhiệt CP này xảy ra nhan nhản trong giới giải trí.
Nếu nói ngày trước nhiệt độ bộ phim đang ở mức tám mươi phần trăm thì bây giờ nhờ hot search đã lên đến chín tám phần trăm.
Kiều Hội cố gắng duy trì giọng nói bình tĩnh nhưng vẫn đâu đó thoang thoảng cảm giác mất mát. “Không có gì, chỉ là em cảm thấy hiện tại chúng ta nên tách nhau ra ở riêng một khoảng thời gian.”
Giọng nói của anh giống như sợi dây thừng bị kéo căng, bất cứ lúc nào cũng có thể đứt, “Đợi anh trở về rồi nói tiếp có được không?”
“Vâng ạ.”
“Bây giờ em đang ở đâu?”
Kiều Hội nhìn đống quần áo mới để được một nửa trong vali, cô ngồi xuống sàn nhà nói, “Em đang ở nhà.”
“Được rồi, ngoan ngoãn ở nhà đợi anh.”
“Vâng ạ.”
Tắt máy, Kiều Hội cất chiếc vali đang thu một nửa đi, cô vẫn nên đợi anh về nói chuyện rõ ràng sau đó mới thu dọn đồ đạc.
Bởi vì ban nãy ăn dọn dẹp đồ nên cơ thể ra đầy mồ hôi, Kiều Hội không chịu được cảm giác dinh dính này nên vội vàng đi tắm. Xong xuôi cô thay bộ đồ ngủ hồng nhạt rồi đi ra phòng bếp chuẩn bị đặt hoa quả và rau tươi.
Dù tâm trạng bây giờ không tốt nhưng cô không thể quên việc bổ sung vitamin cho cơ thể. Từ lúc dọn dẹp đồ đạc đến giờ ngoại trừ nhận cuộc gọi của Từ Diệc Dương thì cô không động đến điện thoại. Bây giờ thấy nó nhấp nháy cô mới biết Trịnh Gia Gia gửi cho mình một tin nhắn từ lâu.
Trịnh Gia Gia: Nếu không thích ông xã này chúng ta có thể đổi sang một ông xã khác mà.
Đôi lúc cô rất hâm mộ tính cách vui vẻ hoạt bát luôn hướng về tương lai của Trịnh Gia Gia.
Kiều Hội lắc đầu, không trả lời tin nhắn này. Mấy anh chồng trong lời cô ấy nói đúng là có thể đổi, đổi lúc nào cũng được.
Nhưng vấn đề là chồng của Kiều Hội là người chồng hợp pháp, không phải chồng gọi cho vui mồm như suy nghĩ của Trịnh Gia Gia.
Nửa tiếng sau, anh trai giao hàng mang đồ đến.
Khi ra mở cửa Kiều Hội không quên đeo khẩu trang vào, anh trai giao hàng nhìn đôi mắt xinh đẹp của Kiều Hội lộ ra ngoài mà không khỏi khen thầm trong lòng.
Sau khi nhận trái cây và rau tươi, Kiều Hội đem chúng đi rửa rồi tự tay làm đĩa salad tươi mát.
Thông qua cửa sổ nhìn ra phía bên ngoài, bầu trời ban nãy vốn dĩ trong xanh giờ bắt đầu tối sầm lại.
Đồng hồ trên tường đã điểm năm giờ chiều nhưng bên ngoài những đám mây đen sầm xì kéo đến dường như sắp có một trận mưa to.
Kiều Hội đoán không sai, vài phút sau từng hạt mưa nặng hạt trút xuống.