““Hối hận lại càng vô nghĩa. Giống như dì có bao giờ cho rằng cuộc hôn nhân trước đây của mình là sai lầm không? Nếu vậy, Tuyết Tình ra đời là một sai lầm sao?””
––—–———––—–———––—–———
Nghỉ hè qua đi, Trạm Vi Dương nghênh đón năm cực khổ nhất thời trung học. Trường học yêu cầu cực kỳ khắt khe đối với học sinh cuối cấp, tất cả học sinh, dù là nội trú hay không, đều phải lên tự học buổi tối mỗi ngày, Trạm Vi Dương cũng không ngoại lệ.
Trần U U tuy có thành tích tốt nhưng cũng không vì vậy mà có vẻ nhẹ nhõm, sáng nào y cũng phải dậy sớm rồi tận khuya mới về đến nhà, ngoài thời gian ăn và ngủ ra thì y hầu như đều không ngừng ôn lại bài của mình.
Chưa kể y còn rất buồn rầu, y có trường mà mình muốn thi cũng như ngành mà mình muốn học, nhưng mà nghĩ đến chuyện đi học thì phải ở lại trường, sau đó phải ở chung với bạn đồng trang lứa trong một thời gian dài thì y cảm thấy vô cùng khổ sở.
Đối với nỗi buồn này, y cho rằng Trạm Vi Dương cũng giống như mình vậy.
Nhưng điều mà Trần U U không ngờ tới chính là Trạm Vi Dương không có rầu giống như y, hơn nữa Trạm Vi Dương còn rất kiên định với suy nghĩ của mình rằng cậu muốn trọ ở trong trường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT