“Bùi Khánh đi đến bên giường, anh cúi người khẽ hôn lên đôi môi mềm mại của cậu.”
––—–———––—–———––—–———
Trên hành lang yên tĩnh trở lại.
Trạm Vi Dương còn dán ở cửa sau lưng họ, cậu không chắc có nên nghe tiếp hay không.
Bùi Khánh dựa lưng vào tường hành lang, anh nhìn Bùi Cảnh Vinh, bọn họ cũng đã gần nửa năm không gặp, mỗi lần nhìn thấy Bùi Cảnh Vinh, Bùi Khánh cũng có thể cảm nhận được ông đang dần dần già đi.
Thực ra Bùi Cảnh Vinh nhìn vẫn trẻ hơn so với tuổi, ông cao ráo lại anh tuấn, ăn mặc chỉn chu, tóc tai chải chuốt kỹ càng, đến giờ vẫn đen nhánh và chưa hề có lấy một sợi tóc bạc nào.
Nhưng đối với Bùi Khánh mà nói thì lại không giống như vậy, Bùi Cảnh Vinh trong ấn tượng của anh vẫn luôn là dáng vẻ anh thấy khi còn bé, bây giờ chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, mỗi lần gặp mặt Bùi Khánh nhìn kỹ gương mặt của Bùi Cảnh Vinh, anh đều sẽ cảm thấy không còn giống trong trí nhớ của mình nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT