““Dương Dương giống như một đứa bé vậy, lại còn rất dễ ở chung.””
––—–———––—–———––—–——— 
Ăn sáng xong, Trạm Bằng Trình lái xe chở cả nhà đến Vườn Quế ở ngoại ô phía tây thành phố.
Bên này vốn là một công viên ngập nước, sau đó lại phát triển thành một hạng mục du lịch nhân tạo, cuối tuần đa số người dân thành phố sẽ đến đây vui chơi, thư giãn cùng gia đình.
Hôm nay là ngày nghỉ lễ Quốc Khánh, du khách thăm quan Vườn Quế đặc biệt nhiều, bọn họ lại tới khá muộn, Trạm Bằng Trình khó khăn lắm mới tìm được chỗ đậu xe, sau đó nhấc cả xe lăn và bà nội từ trên xe xuống, đẩy bà đi dạo một hồi thì cũng sắp đến giờ cơm trưa rồi.
Quán cơm trưa nằm bên cạnh một con sông nhỏ, ăn trưa xong, mọi người đều lười biếng ngồi dựa trên ghế mây, không hề muốn động đậy.
Trạm Tụ Tùng xoa lấy cái bụng tròn vo, nói: “Bác hai, chơi mạt chược đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play