“”Anh thích nhìn em ăn.””
––—–———––—–———––—–———
Bây giờ đã là hơn chín giờ, thậm chí gần mười giờ đêm rồi nhưng trên đường vẫn náo nhiệt như cũ, đặc biệt là tiệm thức ăn khuya này, trong tiệm lúc này vẫn đầy khách, mấy cái bàn đặt trên lề đường cũng chật kín người.
Theo như ông chủ nói, vào những ngày mùa hè khô nóng thường sẽ bán đến tận rạng sáng ba bốn giờ mới dọn quán, gần đây trời trở lạnh rồi thì nhìn chung cũng phải bán đến khoảng một giờ sáng.
Đồ ăn Bùi Khánh gọi mãi vẫn chưa có, trước mặt anh lúc này chỉ có mỗi một chai bia. Anh dùng ngón tay nhẹ nhàng miết miết thành chai, đoạn nhìn thấy tai Trạm Vi Dương hơi đỏ lên thì đột nhiên hỏi một câu: “Em biết làm thế nào sao?”
Mảng đỏ nơi tai Trạm Vi Dương lan dần đến cả trên mặt, cậu không tiếp tục nhìn Bùi Khánh nữa, chỉ là chẳng hề báo trước mà úp đầu xuống mặt bàn, vầng trán chạm mạnh mặt bàn phát ra tiếng vang lanh lảnh, sau đó thì không chịu ngẩng đầu nữa. Đương nhiên là cậu biết rồi, Trần U U từng cho cậu xem qua vài thứ kỳ quái, lần đầu tiên nhìn thấy cậu còn sợ đến mức hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn.
Bùi Khánh giật nảy mình khi nghe thấy tiếng vang khi trán chạm mặt bàn, anh vội vàng duỗi tay đệm dưới trán cậu muốn đẩy lên, nhưng Trạm Vi Dương dứt khoát không chịu, cậu chôn mặt trong lòng bàn tay Bùi Khánh, cọ trái cọ phải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT