Lâm Thanh Vũ không chỉ biết mấy thứ như điện thoại, camera, ô tô, điều hòa, mà với đồ ăn quê hương của Giang Tỉnh cũng có chút hiểu biết. Cũng may thường ngày Giang Tỉnh thích nói này nọ với y, nên y mới có thể giữ bình tĩnh với một thế giới xa lạ.
“Anh muốn ăn đồ em hay ăn.” Lâm Thanh Vũ nói.
Giang Tỉnh hay ăn nhất là cơm nhà dì giúp việc nấu. Quốc khánh nghỉ dài hạn, dì giúp việc nhà hắn xin nghỉ đi du lịch, sau khi dì ruột của hắn biết mới kéo hắn đến nhà ăn cơm. Tất nhiên là, hắn không thể dẫn người lạ về nhà dì được. Nhưng mời một bữa cơm cũng không đáng bao nhiêu tiền, coi như là mời bạn gặp qua mạng.
Giang Tỉnh nhìn thấy phụ cận có trung tâm thương mại, đề nghị: “Chúng ta vào trung tâm thương mại nhé?”
Lâm Thanh Vũ nói: “Trung tâm thương mại? Có phải bên trong có bán quần áo của các em không, anh muốn đổi quần áo.” Nơi này thật sự quá nóng, mặc hoa phục trên người, lại đeo khẩu trang, chẳng những quá mức gây chú ý, mà còn có nguy cơ bị cảm nắng.
Ánh mắt Giang Tỉnh sâu kín nhìn mỹ nhân —— Lừa hắn một bữa cơm còn chưa đủ, còn muốn lừa cả quần áo nữa hả.
Được thôi, anh đẹp anh xứng đáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT