Lâm Thanh Vũ chậm rãi hít sâu một hơi, lần nữa ép chính mình bình tĩnh lại.
Nguyên nhân sự việc xảy ra là do Từ Quân Nguyện tự xưng tìm được một viên đá kỳ lạ trên núi Côn Luân, viên đá hấp thụ linh khí thiên địa, toàn thân xanh lam như phỉ thúy, có tác dụng cố hồn ổn phách, có lẽ còn có tác dụng đặc biệt nào đó cũng chưa biết chừng. Y đem thạch này phân thành hai, làm thành một đôi ngọc bội, trước khi đến Tiệc Vạn Thọ tặng cho Đế Hậu.
Từ Quân Nguyện là kỳ nhân, bảo vật mà y tặng Lâm Thanh Vũ và Giang Tỉnh đương nhiên sẽ đối xử thận trọng. Hai người làm theo chỉ dẫn của Từ Quân Nguyện, đặt ngọc bội dưới gối rồi đi ngủ. Ai mà ngờ, ngủ một giấc dậy lại long trời lở đất như vậy.
Lâm Thanh Vũ phát hiện mình đang đứng trong một đám đông chen chúc, rất nhiều người, có thể so với hội đèn Thượng Nguyên của Đại Du. Nhưng những người này hiển nhiên không phải người Đại Du, miệng mũi bọn họ lấy vải che kín, trong đó có một số người mặc trang phục đơn bạc kỳ lạ, có chút giống với Giang Tỉnh hai lần trong mộng; còn có một số người mặc trang phục áo dài thúc eo tương tự Đại Du. Bởi vậy, một thân hoa phục Đại Du của y cũng không gây chú ý.
—— À không, sao có thể không gây chú ý được.
Y chỉ đứng tại chỗ một lát, đường đã bị người vây xem chật như nêm cối, những người này không thèm che giấu mà đánh giá y, trong tay giơ một vật hình vuông, hoặc dùng một cái ống tròn chĩa vào y. Y biết, thứ hình vuông này là điện thoại, cái ống tròn hẳn là camera mà Giang Tỉnh từng nói với y. Bọn họ chắc đang chụp hình y.
…… Đợi y trở lại Đại Du, nhất định phải kêu rắn nhỏ hảo hảo cảm tạ món quà hào phóng mà Từ Quân Nguyện đã tặng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT