Chương 56. Thời gian (1)
Tất cả mọi người đều biết chỉ mình em là không?
✈️✈️✈️
Trần Gia Dư trở lại Bắc Kinh vào hôm thứ Sáu, vẫn bay đến sân bay Thủ Đô như lúc đi. Trước giờ bay Phương Hạo có hỏi số hiệu chuyến bay của anh, hẳn là muốn theo dõi, anh bèn gửi theo thông tin: CA377, từ sân bay Narita – Tokyo tới sân bay Thủ Đô – Bắc Kinh, 16h13’ hạ cánh. Thế nhưng sau khi hạ cánh, anh mở điện thoại lên xem thì trên chiếc màn hình sáng bóng lại chẳng có một tin nhắn mới nào. Như phản xạ có điều kiện, Trần Gia Dư kiểm tra lịch chia sẻ chung của hai người. Hai tuần nay anh đã đơn phương nhấn vào đường link liên kết này vô số lần, gần như chẳng cần xem lại lịch nữa. Lịch làm việc của Phương Hạo khá theo quy luật, anh về cơ bản đã ghi nhớ trong đầu, thế nhưng anh vẫn thích mở chiếc lịch này ra xem. Nó là biểu tượng tượng trưng cho việc hai người họ chia sẻ thời gian và không gian riêng tư cá nhân cùng nhau, tạo cho anh cảm giác yên tâm. Anh thấy được, Phương Hạo không đi làm.
Lúc xuống máy bay, cơ trưởng và cơ phó chuyến đó cũng từ buồng lái đi qua chào hỏi anh. Hai người này Trần Gia Dư đều quen mặt, lúc trước ở phòng chờ anh đã nhận ra rồi, đặc biệt là cậu cơ trưởng người Đông Bắc, tên Triệu Vĩ Quang. Cậu ta thật ra cũng chỉ nhỏ hơn anh một, hai tuổi nhưng vẫn gọi anh một tiếng “anh Gia”. Sau khi hạ cánh, Triệu Vĩ Quang bước ra từ buồng lái, hàn huyên mấy câu cùng Trần Gia Dư, sau đó cũng nhân tiện hỏi thăm Trần Chính, khiến Trần Chính nở mày nở mặt.
“Đáp đất tốt lắm. Hôm nay gió to như vậy, mấy đứa rất vững tay.” Trần Chính nói với Triệu Vĩ Quang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT