Chương 30. Concorde
Sinh nhật tôi vào ngày 12 tháng 11
Tối thứ Năm, vì hôm sau phải đến bệnh viện nên Trần Gia Dư cả đêm không được ngon giấc. Các tình huống có thể xảy ra tựa như những thước phim lướt qua tâm trí anh. Mỗi khi nhắm mắt lại, hình ảnh mẹ xuyên suốt 33 năm cuộc đời lại không ngừng hiện lên trong đầu anh. Bố anh lúc này đang làm gì? Liệu có trằn trọc trong đau khổ giống anh hay đã âm thầm chấp nhận rồi?
Điều duy nhất khiến Trần Gia Dư vui vẻ hơn chút cũng như được an ủi phần nào có lẽ là phản ứng của Phương Hạo hôm anh đưa cậu ấy tới sân bay. Anh cảm thấy mình nói đã đủ rõ rồi. “Tôi có người mình thích rồi” dù lọt vào tai ai cũng là một cú bom chìm, có thể khiến sóng xô cuộn trào cả đêm. Trần Gia Dư quẳng quả bom đó ra xong thì ở bên cạnh quan sát phản ứng của Phương Hạo, trực giác của anh cho thấy cũng có chút gì đó.
Theo lý mà nói, Phương Hạo không hề có phản ứng gì trước lời đó của anh: không trêu chọc, không hóng hớt cũng không hỏi han chuyện giữa anh và Khổng Hân Di. Thế nhưng chính vì không có phản ứng, Trần Gia Dư mới thầm cảm thấy có hi vọng. Đổi lại là mấy cậu bạn trai thẳng khác, nếu ngồi bên cạnh anh nghe được tin tức này thì kiểu gì cũng phải trêu chọc mấy câu. Đương nhiên, cũng không thể loại trừ khả năng Phương Hạo không muốn tùy tiện thọc mạch vào chuyện riêng tư của người khác, cảm thấy như vậy là vượt quá giới hạn. Thế nhưng, sau hai ngày vừa rồi, kể cả những chuyện khó mở lời hơn bọn họ cũng đã tâm sự với nhau, anh cảm thấy hai người không xa cách tới vậy. Như thế chỉ còn lại một khả năng, đó là Phương Hạo cố tình tránh né không nhắc tới chuyện này. Cố tình không nhắc tới, chính là vì chột dạ.
.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT