Kinh Trập mơ màng ngủ một lát, rồi lại bị ép tỉnh dậy. Khi cơ thể nóng rực phía sau ôm lấy cậu, Kinh Trập không kìm được mà bật khóc.
Chỉ là lần này, cậu khóc ít hơn trước.
Dung Cửu không hài lòng, liếm đi những giọt nước mắt đó.
Giọng Kinh Trập khàn khàn, mang theo một chút nghẹn ngào: “...Ngươi, ngươi là người thế nào, tại sao cứ mãi không...”
Sao có thể có người cứng rắn như sắt, làm thế nào cũng không thể dịu đi?
Kinh Trập cảm thấy mình đã rất cố gắng, rất dũng cảm, rất muốn giúp, nhưng ngay cả khi tay đã mỏi nhừ, vẫn chẳng thấy được kết quả gì.
Nấm nhà ai lại khó nhổ như vậy?
Trong lúc đầu óc mơ màng, cậu dường như nghe thấy có tiếng động bên ngoài, theo phản xạ liền co người lại trong lòng Dung Cửu.
Bên ngoài lạnh lẽo vô cùng, chỉ có lồng ngực của Dung Cửu là ấm áp. Kinh Trập thèm khát chút hơi ấm ấy, giống như con mồi tự nguyện dâng mình, vừa run rẩy, vừa tiếp tục rúc vào người hắn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT