Bệnh "Kinh Trập" đến nhanh, đi cũng nhanh.
Ngày hôm sau, khi tỉnh dậy, cậu đã khỏe lại gần hết, nếu không phải sờ vào khăn ẩm trên trán, có lẽ cậu đã tưởng mình đang mơ.
Huệ Bình rất vui, ngồi bên cạnh lau mồ hôi cho cậu.
“Đêm qua ta bị chưởng sự gọi đi làm việc, sáng mới về, lo lắng không biết thế nào, không ngờ ngươi lại tỉnh lại.”
Kinh Trập ngồi dậy, nắm lấy khăn ẩm, trong lòng có ý định hỏi Huệ Bình có thấy Dung Cửu hay không, nhưng nghĩ đến bộ dạng của Dung Cửu, nếu Huệ Bình thấy chắc chắn sẽ không nói.
“Thân thể ta cũng tạm ổn, ngươi đừng lo lắng.” Kinh Trập cười, giọng nói vẫn còn chút khàn khàn.
Cậu mím môi, dường như vẫn còn chút ngọt ngào.
Huêh Bình lập tức nói: “Ta thấy trên bàn có thuốc, không biết ai gửi đến cho ngươi.”
Bên cạnh còn có một ít mứt, nhìn mà không phải của họ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play