Ô Đề là một con ngựa tốt.
Trắng như tuyết, chỉ có ở đầu móng chân có một vệt đen, khó trách nó lại có tên như vậy.
Ô Đề là một con ngựa không kém gì so với đại ca ngựa đen.
Nhưng tính tình thì tốt hơn ngựa đen nhiều.
Sau một thời gian ngắn tiếp xúc với nó, Kinh Trập thậm chí còn được nó cúi đầu cọ vào, rất ngoan ngoãn.
Trần Xương Minh thật sự rất thích con ngựa này, khi giới thiệu với Kinh Trập, ông thao thao bất tuyệt nói về huyết thống của Ô Đề, suýt chút nữa Kinh Trập đã nhớ hết cả dòng dõi tổ tiên của nó.
Kinh Trập hỏi: “Quản sự Trần, con ngựa này, bệ hạ sao lại ban cho ta vậy?”
Câu hỏi này của cậu có chút kỳ lạ.
Trần Xương Minh suy nghĩ về ý nghĩa trong lời nói của cậu, rồi xòe tay: “Mấy ngày trước, bệ hạ hứng lên, đến trường ngựa chọn vài con, coi như ban thưởng, cũng không chỉ có mình ngươi có.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT