Thân thể của Dung Cửu rất lạnh, sờ vào cảm giác như xác chết. Lẽ ra, một người đàn ông đang độ tuổi thanh niên, dù thế nào cũng không thể lạnh đến mức ấy.
Cảm giác lạnh lẽo truyền vào tay khiến Kinh Trập cảm thấy hoảng sợ.
Cậu lột bỏ quần áo của Dung Cửu, để lộ thân hình trần trụi khỏe mạnh, sau đó đắp chăn lên người hắn, bắt đầu xoa bóp các huyệt vị của Dung Cửu.
Trong đêm tối, ngọn đèn cô độc chỉ có thể chiếu sáng một khoảng nhỏ, nên Kinh Trập phải từ từ mò mẫm trong bóng tối, dùng tay đo đạc từng bộ phận của Dung Cửu.
Khi tứ chi của Dung Cửu cuối cùng  cũng ấm lên nhờ sự cố gắng của Kinh Trập, cậu mới thở phào nhẹ nhõm.
“Đừng khóc.”
Giọng nói của Dung Cửu lẫn chút mệt mỏi, mang theo vài phần buồn ngủ, mang nét âu yếm.
Kinh Trập: “Ta không có khóc.”
Cậu lau mặt, lúc này mới nhận ra mặt mình vẫn ướt lạnh, lại nói.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play