Thẩm Khanh có thời gian liền học đông học tây, lúc này còn cùng Xuân Hoa, Phương Vận lăn lộn hai xấp vải hoàng hậu mới ban thưởng. Nàng bắt đầu học thêu hoa cùng làm y phục.
Đây thật ra là tài nghệ của nguyên chủ, nhưng rốt cuộc trong trí nhớ của Thẩm Khanh không có khái niệm này, trong đầu tuy có ký ức cùng trên thực tế lại là hai khái niệm khác nhau, nàng tập trung học nhưng học đích thực chẳng ra sao cả, lại làm, nàng liền có chút hoài niệm quần áo lót hiện đại, nghĩ để Xuân Hoa đi làm, nhưng cảm thấy trước mắt còn chưa phải lúc.
Dù sao chỉ vừa mới được sủng, liền mặc quần áo lót hiện đại, bị Hiên Viên Linh nhìn thấy, trong lòng chỉ sợ lại cảm thấy nàng cố ý quyến rũ.
Thế nhưng không ổn, vẫn là nên chờ.
Đợi đến thời điểm dùng bữa thì Hiên Viên Linh tới, sắc trời còn không tính tối, Thẩm Khanh vẫn chưa từ bỏ ý định thêu thùa, Hiên Viên Linh vừa bước vào liền thấy nàng đang chuyên chú thêu thùa, đặc biệt đi tới nhìn xem.
Chỉ thấy con vịt ở trong tay Thẩm Khanh vẫn là nhìn không ra, thảm thương không nỡ nhìn.
Hiên Viên Linh kém một chút cười ra tiếng, tốt xấu vẫn nhịn xuống, bảo vệ uy nghiêm của hoàng đế, vội ho một tiếng để Thẩm Khanh ngẩng đầu lên nhìn.
Thẩm Khanh nhất thời lúng túng, đem thứ đang thêu giấu ra sau lưng: "Hoàng thượng tới a."
Hiên Viên Linh ừ một tiếng: "Thêu cái gì?" Hắn là thật không nhìn ra.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT