Một đêm này đều trằn trọc khó ngủ, cái gọi là “hạn đích hạn tử, lạo đích lạo tử”*, Thẩm Khanh lúc này thật sự minh bạch.
*Nguyên văn câu tục ngữ là “旱的旱死涝的涝死”: Chết khô vì hạn hán, chết đuối vì ngập lụt, ý chỉ hai hiện tượng thời tiết cực đoan trái ngược nhau. Nghĩa đen muốn nói tới “kẻ thừa người thiếu”.
Ai có thể nghĩ đến nàng dùng thiện xong, hoàng đế còn có thể lại tới một hồi?
Nàng thật mệt đến ngủ thế nào cũng không biết, tỉnh lại bên ngoài trời đều nắng to, mặt trời đã lên tới đỉnh đầu.
Bản thân hơi kinh ngạc một chút, sau đó gọi Phương Vận tiến vào: "Hoàng thượng đâu?"
Phương Vận đáp: "Hoàng thượng dặn dò bọn nô tỳ hầu hạ người thật tốt liền vào triều sớm." Nàng cười nói: "Là hoàng thượng chính miệng nói không cần đánh thức người hầu hạ mặc triều phục."
Phương Vận đích thực vui vẻ, hoàng thượng chính miệng nói không cần đánh thức, đây là chuyện tốt. Hôm qua vì trận phạt kia bị làm cho dọa sợ, Thẩm Khanh nói không có chuyện gì quả thực liền không có chuyện gì.
Thẩm Khanh trái lại yên tâm, hắn chính miệng nói thì tốt, cả người thả lỏng, trên người đều đau nhức, vừa ngồi dậy nàng lần nữa ngã trở lại.
"Đã bôi dược chưa?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play