Lại nói, theo lẽ thường, vào những ngày hoàng hậu chủ trì yến tiệc trọng đại như vậy, Hiên Viên Linh đều sẽ nể mặt hoàng hậu. Hay nói cách khác, hắn sẽ đến trung cung để nghỉ ngơi.
Thẩm Khanh không có suy nghĩ gì, theo cung nữ hồi Chiêu Hoa cung. Bên kia, hoàng đế đang ngồi trên ngự liễn, hướng về phía cung của hoàng hậu. Đi được nửa đường thì nhìn thấy có người xông tới, Hiên Viên Linh bừng tỉnh, nhíu mày nhìn Vương mỹ nhân, nhất thời không nhớ ra được người này là ai, rốt cuộc chỉ sủng hạnh qua một lần, nhớ đến Vương mỹ nhân đều là mơ hồ, bất quá hắn nhìn nàng ta liền không thích.
Nói đến Vương mỹ nhân ở đây cũng có người an bài, cung nữ cầm đèn nói khẽ, dắt Vương mỹ nhân rời đi, nhìn tới sắc mặt đỏ bừng của Vương mỹ nhân, trong lòng đều là sáng tỏ.
Đi được nửa đường, Vương mỹ nhân liền thấy Hiên Viên Linh đang ngự giá, hướng cung của hoàng hậu đi tới.
Vương mỹ nhân cố nén sự khô nóng trên người, trong đầu đều là Hiên Viên Linh, chỉ nghĩ muốn được hoàng đế sủng ái. Hơn nữa còn nhìn thấy Hiên Viên Linh, nàng ta lại càng không nhịn được.
Trong chốc lát đã đi tới trước mặt của Hiên Viên Linh.
Hắn hôm nay là muốn đi trung cung của hoàng hậu, hậu cung ở đâu lại tới một kẻ không có nhãn lực như vậy. Là muốn làm cho hoàng hậu tức chết hay vẫn là cảm thấy hắn quá mức háo sắc, ai cũng có thể?
Nhưng cũng không đáng vì một cái nữ nhân mời sủng liền phát hỏa, đang định rời đi, đột nhiên Vương mỹ nhân kêu lên một tiếng: “Hoàng thượng.”
Một tiếng này như có thể bách chuyển thiên hồi. Nô tài xung quanh đều cúi thấp đầu không dám nhìn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT