Thẩm Khanh sau một giấc ngủ sâu, tỉnh dậy thì thấy có người của Ngự Thiện phòng tới, Xuân Hoa cũng kinh ngạc nói: “Hôm nay Ngự Thiện phòng sao lại để công công tự mình mang đồ ăn qua đây?”
Thượng Đức Hỉ nhìn thấy Thẩm Khanh trên gương mặt liền nở nụ cười: “Thỉnh an Thẩm lương nhân.”
Thẩm Khanh vội vàng nói: “Công công đa lễ.”
Thượng Đức Hỉ nghe câu này thì thật hưởng thụ, cũng không nhiều lời thừa thãi, đơn giản đi thẳng vào việc chính: “Hôm nay Tiểu Hạ Tử truyền lời, dặn dò Ngự Thiện phòng nhìn một chút, cũng là các nô tài lơ là cũng không biết lương nhân kị cái gì. Hôm nay chính là đến hỏi thăm lương nhân thường ngày yêu thích món gì, nếu sau này vẫn còn có món không thích thì tiểu nhân sẽ không bày ra tới.”
Thẩm Khanh sửng sốt một lát, vẻ mặt ngại ngùng nói: "Hoàng thượng thế nào còn……." 
Nàng nháy mắt với Xuân Hoa, lại vui vẻ nói với Thượng Đức Hỉ: “Thực sự không có ý tứ, ta từ trước đến nay không ăn cà rốt, hôm qua hoàng thượng cũng là đang dùng thiện liền nhìn thấy, về sau ta vẫn là ăn, đâu biết…....”
Xuân Hoa lấy ra một cái hà bao, Thẩm Khanh tự mình nhét tới trong tay Thượng Đức Hỉ: “Thật là làm phiền công công đi một chuyến này.”
Thượng Đức Hỉ cầm tới trong tay, không khỏi im lặng một lát nghĩ tới số bạc này thế nhưng không ít. Nói đến vị Thẩm lương nhân lúc trước tới lấy cơm ở Ngự Thiện phòng liền đưa bạc, nhìn tính khí lại rất dịu dàng, Thượng Đức Hỉ ở trong cung nhìn bao nhiêu người, nếu như thật sự mắc bẫy, nhất định sẽ lộ ra sơ hở.
Sau khi được căn dặn còn tưởng rằng là Thẩm lương nhân vừa được sủng liền lên mặt, ra oai phủ đầu với Ngự Thiện phòng, thế nhưng lại nghe ra trong lời nói của vị này liền thật là hoàng thượng bản thân nhìn thấy nàng kén ăn liền cho người tới phân phó?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play