Hiên Viên Linh tay dài chụp tới, ôm lấy Thẩm Khanh: “Xác thực không quá tinh thông, nhưng là biết sai?”
“Thần thiếp biết sai.”
“Đã biết sai, nhưng có tự mình dụng tâm học?”
Thẩm Khanh khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng: "Thần thiếp, thần thiếp đã tự học tập.” 
Yết hầu của Hiên Viên Linh trên dưới đảo một hồi: “Để trẫm nhìn một cái, xem đã học được những gì."
Thẩm Khanh học cái gì đâu?
Dù sao cũng là người hiện đại, có câu nói, chưa từng ăn thịt heo cũng đã thấy heo chạy, một hoàng đế cổ đại như Hiên Viên Linh làm sao hiểu thủ đoạn của Thẩm Khanh?
Nhưng Thẩm Khanh rốt cuộc cũng không thể quá buông thả mình, nàng nếu như buông thả, Hiên Viên Linh hiển nhiên có thể bị dọa tới.
Hơn nữa nàng hiện tại cũng là nghĩ đối với Hiên Viên Linh không thể chỉ câu nhân mà còn phải lưu lại một ít tâm tư. Nam nhân nha, một mặt vừa thích một nữ nhân phóng khoáng, một mặt lại khinh thường nữ nhân như vậy, Thẩm Khanh đều rõ ràng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play