Sau khi hai lần thị tẩm, Hiên Viên Linh vẫn thưởng cho nàng, bất quá phân vị cùng phong hiệu không mấy thay đổi. Thẩm Khanh lại vui vẻ với việc được thưởng bạc. Hiên Viên Linh cũng không đến nữa. Thẩm Khanh biết nam nhân kia không thể lúc nào cũng tới nên vẫn có thể có cuộc sống tự tại của riêng nàng.
Vốn tưởng lần thị tẩm này cũng không thu hút sự chú ý, kết quả ngày hôm sau, Du phi sai người đến nói: "Lần trước hạ nhân trong cung nương nương nô tì được Thẩm lương nhân chỉ bảo nhưng vẫn có chỗ chưa rõ. Hôm nay thỉnh Thẩm lương nhân qua Chung Dục cung chỉ giáo lại những thứ ấy cho mấy nô tài không ra hồn kia.” Thật không hổ với danh hiệu nữ phản diện trong tiểu thuyết cung đấu của nàng ta.
Thẩm Khanh cảm thấy Du phi thật sự oan hồn bất tán.
Thẩm Khanh theo lại đi Chung Dục cung.
Này vừa tới, liền thật không thèm che giấu, nói thẳng: “Lương nhân tới không khéo, nương nương vừa mới nghỉ ngơi, thiết nghĩ muốn xem một chút tay nghề của lương nhân, còn thỉnh lương nhân ở chỗ này chờ một chút.”
Nói cũng không mời Thẩm Khanh tiến vào, để nàng ở bên ngoài chờ, mặt trời lúc này còn lên tới đỉnh đầu đâu.
Thẩm Khanh thật là kêu trời, trời không thấu, còn có thể thế nào, đứng đi, cũng còn may không để cho nàng quỳ.
Nàng đứng ở chỗ này một tiếng, làn da trắng nõn tuy không phải giữa hè, nhưng phơi nắng quá nhiều, mặt cũng đỏ bừng. Mãi đến khi nhìn thấy Du phi, lúc này vẫn có chút nóng, ở trước mặt Du phi liền lảo đảo.
Du phi trông bộ dáng kia của nàng, trong mắt thoáng qua một chút ghét bỏ
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT