Làm hai lần thì trời đã tối rồi, hai chàng trai nóng bức nằm đè lên nhau thở không ra hơi, một trong hai người còn vươn tay bắt đầu chơi xấu, mân mê trên bóng lưng xúc cảm rất đã của bạn trai.
Trong bóng đêm, Tống Thanh Chấp nâng cằm lên, đường nét mềm mại ở cổ khiến cậu trông cực kỳ gợi cảm, Hứa Tinh Lạc mở đèn ở đầu giường, nhìn thấy em bé ngoan xinh yêu đang đòi hôn.
Hắn không chút suy nghĩ, lập tức cúi đầu dịu dàng ôm lấy mặt Tống Thanh Chấp hôn một cái.
Tống Thanh Chấp cũng giơ tay lên, hai bàn tay đeo nhẫn chạm vào nhau rồi nắm chặt lấy, sau đó bọn họ đổi vị trí, bởi vì vừa rồi đã nói, muốn thử tư thế lái xe một lần.
Sau khi xong, Tống Thanh Chấp chỉ cảm thấy, sướng sướng thì sướng thật đấy, nhưng mẹ nó mệt quá, còn mệt hơn cả lúc chơi bóng rổ!
"Đệt, mỏi chân quá." Tống Thanh Chấp tắm xong, đặt mông ngồi xuống ghế sô pha không muốn đứng đậy, nằm xuống ngửa đầu ra: "Đến đây sấy tóc cho gia."
"Ừm, có đói không?" Hứa Tinh Lạc tri kỷ đến lạ kỳ, hắn rót cho Tống Thanh Chấp ly nước trước: "Lát nữa đợi tôi tắm xong rồi chúng ta đi ra ngoài ăn nhé, hôm nay chắc vẫn có thể ngắm đường hoa hôm qua."
"Ừ." Tống Thanh Chấp cầm ly nước ấm không phản đối, dù sao bây giờ cậu đang lười lắm. Hứa Tinh Lạc nói gì thì là cái đấy.
Lần trước Tống Thanh Chấp cũng đi cắt tóc chung nên tóc cậu bây giờ khá ngắn, Hứa Tinh Lạc sấy cho cậu một tí đã khô.
"Hứa Tony, sấy khô là xong rồi sao? Sao cậu không tạo kiểu cho tôi?" Tống Thanh Chấp sờ tóc mình.
"Thật ngại quá, bạn trai của cậu còn chưa thắp sáng kỹ năng này." Hứa Tinh Lạc nói: "Rũ như vậy trông không đẹp sao? Giống chó con."
"Được rồi." Tống Thanh Chấp cũng lười chỉnh lại cho mình.
Đợi hai mươi phút sau, Hứa Tinh Lạc bước ra từ phòng tắm, hơn nữa còn vô cùng cẩn thận sấy tóc mình cho đẹp, Tống Thanh Chấp lập tức cầm một quyến sách vĩ đại nào đó bên cạnh, không chút nương tay ném qua: "Đồ chó tiêu chuẩn kép!"
"Ê ê ê......" Hứa Tinh Lạc vừa cười vừa trốn.
Kết quả cuối cùng đó là, Tống Thanh Chấp kéo hắn đến sô pha, ghen ghét vò đầu hắn cho hỏng hết: "Muốn xấu thì mọi người cùng nhau xấu."
Được rồi, bởi vì mái đầu rũ mà lúc Hứa Tinh Lạc cùng Tống Thanh Chấp nắm tay nhau đi ra ngoài đều đội mũ, mũ này là lần trước đi Dubai mua, giống kiểu nhưng khác màu.
Chú bảo vệ: "Hai vợ chồng lại đi ra ngoài chơi à?"
"Cháu chào chú ạ." Hứa Tinh Lạc quen thuộc gật đầu chào.
Tống Thanh Chấp cũng mỉm cười, sau khi ra ngoài thì hỏi Hứa Tinh Lạc: "Chú ấy không nghỉ à, sao lần nào cũng thấy chú ấy trực vậy? Như vậy thì vất vả quá."
"Trùng hợp thôi." Hứa Tinh Lạc đành phải nói cho tên ngốc nhà mình biết: "Chú ấy là chủ ở đây, ông ấy làm vậy chỉ vì buồn chán thôi, bạn già của ông ấy đến đưa cơm cho ông ấy mỗi ngày, còn nuôi một con chó vàng tên Doudou (nhiều hơn?)."
Tống Thanh Chấp: "...... Cuộc sống của chú ấy tốt ghê."
Tối nay ra ngoài đi dạo vẫn có thể nhìn thấy các không khí lễ hội của Tết Trung thu. Các trung tâm mua sắm khác nhau cũng đang liên tục giảm giá, sau khi ăn xong, học bá hiền huệ có năng lực kéo Hứa Tinh Lạc đi sắm đồ gia dụng giảm giá.
Khi đang dạo quanh trung tâm mua sắm, Hứa Tinh Lạc vô tình nhìn thấy một quảng cáo về một bộ phim, một chủ đề về đồng tính, hắn chọc Tống Thanh Chấp: "Xem xem, cậu thấy hứng thú không?"
"Phim gay hả." Tống Thanh Chấp nhiều kinh nghiệm nói: "Bình thường đều là kết BE, tôi có chút PTSD."
"Vậy hả, nhưng trông tấm áp phích sáng màu như vậy, có khi là phim chữa lành thì sao." Hứa Tinh Lạc sờ cằm, xúi giục nói: "Hơn nữa, nếu tôi xem cùng cậu thì có ngược cậu không?"
Tống Thanh Chấp nghĩ lại hình như cũng đúng, chấp nhận lời đề nghị của bạn học Hứa Tinh Lạc: "Vậy chúng ta đi gửi đồ đi."
Đi gửi đồ xong, Hứa Tinh Lạc khá tò mò hỏi: "Sao cậu biết phim gay đều có kết thúc BE?"
Đừng nói Tống Thanh Chấp xem nhiều rồi nhé, chắc là không đâu?
"Đây không phải lẽ thường sao?" Tống Thanh Chấp thuận miệng trả lời, nhưng phát hiện Hứa Tinh Lạc dường như không hài lòng với đáp án này, cậu nhìn hắn: "Làm sao đấy?"
Hứa Tinh Lạc sờ sờ mũi, lấy lòng cười hihi hai tiếng, tiếp tục đặt vé trên điện thoại.
Đoạn thời gian đó, chưa nói đến việc xem những bộ phim điện ảnh có chủ đề đồng tính nam, dù không xem cũng sẽ khóc, Tống Thanh Chấp chưa từng trải qua khổ sở nào như vậy từ trước đến nay, nhưng cũng may nó chỉ kéo dài một mùa hè.
Hứa Tinh Lạc đã đoán đúng, bộ phim ngày hôm nay rất chữa lành, cả một bộ phim không có cảnh ngược nào, hơn nữa còn là bối cảnh vườn trường nên họ xem rất nhập tâm.
Nhìn khán giả xung quanh, ồ quao, có nam có nữ, có già có trẻ, còn có một gia đình lớn nhỏ đến xem? Này chắc là mua đại đúng không?
Tuy nhiên, điều này cũng thể hiện tích cực rằng bầu không khí xã hội ngày nay không còn như xưa, đồng tính luyến ái bị coi là rối loạn tâm thần.
Khá tốt.
Khi còn học cấp ba, Tống Thanh Chấp không dám nắm tay Hứa Tinh Lạc ra ngoài, nhưng bây giờ cậu có thể dễ dàng nắm lấy, không có gì phải lo lắng.
Họ đều đã là người lớn!
Nói nữa, bạn trai đẹp trai như vậy mà không nắm thì chẳng lẽ đợi người khác đến nắm hộ à?
Khi hai người họ đi, nhìn thấy không ít chàng trai nhìn về phía họ, nhưng lúc đi ra ngoài vẫn bình thường, không sao cả, cứ nhìn đi, chút rộng lượng này thì cậu vẫn có.
Đi đến cửa trung tâm thương mại, Tống Thanh Chấp đột nhiên dừng lại, đá Hứa Tinh Lạc: "Này, có phải chúng ta quên gì rồi không?"
Hai người nhìn nhau một cái, nhanh chóng chạy đi lấy đồ.
Sau khi gọi xe về nhà, hai người đã buồn ngủ sắp xỉu tới nơi, đặc biệt là Tống Thanh Chấp, vừa cởi quần một cái đã ngã thẳng xuống giường ngủ mất.
Hứa Tinh Lạc vẫn còn kiên trì được một lát, cho quần áo vào máy giặt sấy khô rồi lấy đồ mua về ra phân loại.
Nếu bây giờ hắn không làm thì ngày mai sẽ là việc của Tống Thanh Chấp.
Tuy nói hai người sống chung không phải so đo nhiều như vậy nhưng bộ hắn không biết đau lòng bạn trai mình sao?
Từ khi hai người ở bên nhau, ánh mắt của Tống Thanh Chấp luôn tràn đầy rất nhiều thứ, chỉ sợ mình làm không tốt, khiến hắn không hài lòng chỗ nào.
Hứa Tinh Lạc không nói ra, nhưng trong lòng hắn biết rõ.
Hắn có thể thấy hôm nay Tống Thanh Chấp rất vui, cho nên hắn cũng rất vui, sau khi nằm xuống còn không ngủ được.
Lại ôm Tống Thanh Chấp hôn mấy cái mới dần thiếp đi.
Ba ngày nghỉ Trung thu trôi qua nhanh như chớp mắt, hội chào đón tân sinh viên cũng kéo đến, Hứa Tinh Lạc để có thể đi đến trường kế bên xem Chấp ca mình hát mà phải đi hỏi xem tiết mục sắp xếp thế nào, còn mời cả mấy người bạn cùng lớp đi ăn cơm trưa.
Thật trùng hợp, có người cũng có người qua bên trường đối diện, đến tối cũng muốn qua đó xem nên Hứa Tinh Lạc đã hẹn người đó cùng đi.
Tuy chỉ là một bài hợp xướng đơn giản nhưng việc chuẩn bị rất mất thời gian, đầu tiên là thống nhất trang phục, điều này rất cần thiết, lựa bài hát cũng phải hay, phải hát những ca khúc trẻ trung, gây được tiếng vang.
Các nữ sinh thì phải trang điểm cầu kỳ, tết tóc.
Vốn đã nói nam sinh thì không cần, nhưng mấy cô gái xinh đẹp không chịu được mặt mộc của bọn lúc, lúc đang ở dưới sân khấu thì tạm thời kéo bọn họ đi trang điểm.
Lúc này Hứa Tinh Lạc đang cầm điện thoại trả lời tin nhắn của Tống Thanh Chấp: Vẫn chưa đến giờ lên sân khấu, cậu đến đây hả?
Tiết mục của Tống Thanh Chấp muộn hơn tiết mục của hắn nửa tiếng, vừa đi vừa về vừa kịp lúc.
Người kia nói mình đến, Hứa Tinh Lạc rất lo lắng: Lỡ may cậu lạc đường thì sao, có biết ở đâu không? Không biết thì để tôi tìm người dẫn cậu tới.
Tống Thanh Chấp: Làm ơn đi, tôi đến đây mấy lần một tuần đó?
Trường của Hứa Tinh Lạc chính là trường của cậu, không tồn tại chuyện lạc đường ở đây.
Mặc dù điều đó đúng nhưng Hứa Tinh Lạc vẫn nói bạn cùng phòng của mình đi đón, miễn cho Tống Thanh Chấp đứng ngơ ngác không có ai nói chuyện cùng.
Bạn cùng phòng Hứa Tinh Lạc đều quen Tống Thanh Chấp, đã sớm coi Tống Thanh Chấp như nhân viên ngoài biên chế phòng ký túc xá bọn họ, lúc nhìn thấy Tống Thanh Chấp, người nọ sửng sốt trước trang phục chỉnh tề của cậu, kinh vi thiên nhân: "Trai đẹp Tống, cậu cũng tham gia tiết mục hả?"
"Ừ, cũng là hợp xướng." Tống Thanh Chấp cười khổ, nếu có thể thì cậu cũng không muốn tham gia, ngồi ở bên đây cả buổi chẳng phải tốt hơn sao, cậu vừa đi vừa nói: "Hứa Tinh Lạc ở sau hậu trường hả?"
"Đúng đó, bị mấy đứa con gái kéo đi chuẩn bị." Đối phương gật đầu.
"Vậy tôi đi xem cậu ấy." Tống Thanh Chấp để người nọ dẫn mình đi.
Vốn dĩ không thể tùy tiện đi vào hậu trường, nhưng Tống Thanh Chấp lại dễ dàng đi vào, dù sao cậu mặc đồ bắt mắt như vậy, còn trang điểm nhẹ, vừa nhìn là biết sinh viên sắp lên sân khấu.
Trên đường đi có rất nhiều người nhìn chằm chằm hắn, nhỏ giọng nói với nhau: "Đây là khoa nào? Sinh viên năm nhất?"
"Mẹ nó, đẹp trai vãi, nhìn cái mặt chắc chắn là đàn em rồi."
"Ê ê ê, ai đi lên xin Wechat đi!"
"Chúng ta đã nhìn qua tất cả mặt tân sinh viên năm nay rồi, trong ấn tượng của tôi nào có ai đẹp trai như thế đâu, trong ấn tượng không có như vậy soái a."
Bỗng nhiên có người nói một câu: "Có hơi quen mắt, trông giống đàn em đẹp trai đến kinh động khoa kinh tế trường đối diện, vừa vào học đã cướp danh hiệu giáo thảo của học trưởng."
"Khoa kinh tế nào? Kiếm ảnh nhanhhhhh!"
Xung quanh cứ thoải mái ầm ĩ, Tống Thanh Chấp không nghe được điều gì, chỉ mãi mê tìm kiếm bóng dáng Hứa Tinh Lạc.
"Đàn em, em tìm ai?" Hành động của cậu cuối cùng cũng có người tốt bụng đến giúp đỡ.
"À, em tìm tân sinh viên ngành triết học." Mới vừa nói xong, Tống Thanh Chấp liền thấy, cậu hơi cúi đầu với đàm chị: "Em tìm được rồi, em cảm ơn."
Mã QR còn chưa kịp xin, đán chị nắm chặt tay! Cơ hội tốt như vậy mà bỏ lỡ rồi!
Nhưng đàn em vừa đẹp trai vừa lễ phép, chưa kịp giúp mà cũng nói cảm ơn!
Giọng nói dịu dàng như ngọc, vừa nghe liền biết tính tình rất tốt.
Một đám người trộm nhìn bóng dáng đàn em đẹp trai bước đến đội tân sinh viên khoa triết đang trang điểm, nói chuyện với một anh chàng đẹp trai bùng nổ khác.
Đương nhiên là họ biết người kia, một trong những tân sinh viên đẹp trai nhất năm nay, đúng là trai đẹp đều chơi với nhau!
Hứa Tinh Lạc lúc này đang để cho một bạn nữ trang điểm cho mình. thấy Tống Thanh Chấp thì tranh thủ giật môi chào hỏi: "Đến rồi hả?"
"Ừ." Tống Thanh Chấp gật đầu.
Khi bạn nữ quay lại, cô ấy phấn khích đến mức suýt đánh rơi hộp trang điểm trên tay, chết tiệt, đẹp trai quá!
Khuôn mặt và dáng người này đứng trước mặt khiến tim đập nhanh hơn, tâm trí tràn ngập dòng chữ tôi có thể!
Tất nhiên nó không liên quan gì đến tình yêu, chỉ là đơn thuần là thưởng thức giá trị nhan sắc.
"Vất vả rồi." Tống Thanh Chấp mỉm cười thân thiện với bạn học nữ, chỉ vào mặt Hứa Tinh Lạc: "Cậu vẫn chưa trang điểm xong à?"
"A, sắp xong rồi, vẽ viền môi nữa!" Bạn nữ cùng lớp kích động nắm chặt tay, tiếp tục hoàn thành phần còn lại.
Tống Thanh Chấp nhìn những nam sinh khác, thấy bọn họ trang điểm không tinh xảo như Hứa Tinh Lạc, chẳng lẽ là vì cuối cùng cô gái cũng bắt được một chàng trai quá đẹp nên không nhịn được thể hiện kỹ năng của mình?
Cô gái: Thật sự là như vậy đó? Anh đẹp trai này hiểu rõ quá? Ngày thường để tìm được một người đẹp như vậy mà luyện tập không dễ đâu QAQ!
"Hoàn thành!" Cô gái vô cùng hài lòng nói.
"Để tôi nhìn xem." Hắn cảm ơn kỹ thuật trang điểm siêu tự nhiên của cô gái. Sau khi trang điểm, Hứa Tinh Lạc nhìn vào gương và lập tức cảm ơn trời đất vì cô gái đã không biến hắn thành yêu tinh nam, chỉ tôn ưu điểm trên gương mặt hắn, còn khuyết điểm, có khuyết điểm sao?
Không, cả gương mặt đều là vẻ đẹp.
Nhìn Tống Thanh Chấp đang chằm chằm hắn đến mức mắt còn không chớp là biết, chắc chắn đẹp đến cấp bậc kinh vi thiên nhân.
"Rất đẹp, cảm ơn." Hứa Tinh Lạc nói.
"Không có gì, là do cậu đẹp." Cô gái còn phải đi giúp bạn học tiếp theo, chỉ có thể vô cùng lưu luyến tạm biệt hai trai đẹp: "Hai người nói chuyện đi, tôi đi làm tiếp đây!"
Sau khi xung quanh không còn ai, vợ chồng son có thể thân mật nói mấy câu.
"Cậu thật sự không khiêm tốn chút nào." Trong mắt Tống Thanh Chấp đong đầy ý cười, Hứa Tinh Lạc không hề đổ oan cho cậu, từ lúc cậu nhìn thấy Hứa Tinh Lạc đã không có cách nào rời mắt.
"Nói cứ như cậu khiêm tốn lắm," Hứa Tinh Lạc tinh tế đánh giá bạn trai mình, thật không dám giấu giếm, người này đẹp tới nổi hắn nổi da gà: "Hôm nay......"
"Đừng khen tôi." Tống Thanh Chấp cười ngắt lời hắn: "Trong mắt cậu tôi như thế nào tôi tự biết."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT