Triệu Văn Thao nói tiếp: “Thỏ cũng là tiền nha, hơn nữa mượn thỏ còn hơn mượn tiền, mượn tiền mua lợn nái rồi sinh con thì cần rất nhiều thời gian, thỏ thì không giống như thế, hơn nửa năm là có thể thu được một lứa, đến lúc đó nếu vẫn muốn nuôi lợn thì lấy chỗ tiền đó mua lợn con cũng được.”
“Vậy anh dự định cho mượn bao nhiêu con thỏ?” Diệp Sở Sở hỏi.
Triệu Văn Thao nói: “Vấn đề này thì cứ đợi anh ta đến rồi nói, nếu anh ta không đến thì bỏ đi.”
Diệp Sở Sở hiểu rồi, Văn Thao nhà cô đồng ý giúp đỡ, chỉ là không dùng tiền để giúp mà là dùng thỏ để giúp, hơn nữa chồng chị cả còn phải đích thân đến thì mới giúp, bác hai không tính.
Diệp Sở Sở gật gật đầu, nói: “Vừa hay xem thử chồng chị cả là người như thế nào, có phải thực sự muốn trải qua cuộc sống tốt không.”
Triệu Văn Thao nói: “Đại đường tỷ kết hôn sớm nhất, anh không hề có ấn tượng gì với chồng chị cả hết, còn đi tù nhiều năm như vậy, không tìm hiểu cho kĩ thì giúp đỡ thế nào? Tiền của nhà chúng ta cũng không phải do gió to thổi đến.”
“Vậy em sẽ nói với bác hai như vậy, bảo chồng chị cả tự mình đến.” Diệp Sở Sở nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT