Trẻ con bấy giờ đều mặc quần áo cũ mà cô dì thím tặng cho nhau, đứa lớn mặc còn dư lại thì để cho đứa nhỏ, đứa nhỏ mặc xong còn dư lại lại chuyển tiếp, thực sự quá rách nát thì vá vào mặc tiếp, vá rồi mà vẫn không mặc được thì hợp thành vải làm đế giày, làm mũi giày. Đế giày mà mẹ khâu chính từ chỗ này, nói chung sẽ không lãng phí chút nào.
Không ai ghét bỏ cả, biết gốc biết rễ, cũng không cần lo lắng vấn đề gì. Mọi người đều dựa vào quan niệm mộc mạc, trẻ con không cần phải mặc đồ quá tốt, nào giống như sau này, đồ trẻ con mặc còn tốt hơn cả người lớn, thực ra vậy là không đúng.
"Sở Sở, chị nghĩ trẻ con còn nhỏ, không cần phải quá chú ý nên không chọn lọc, có quần áo của bé trai cũng có quần áo của bé gái. Em không kiêng kỵ chứ?" Chị cả Triệu hỏi.
Chị cả Triệu cũng mới nhớ ra, lỡ như Diệp Sở Sở muốn con trai, nhìn thấy mình mang tới quần áo cho con gái thì tức giận, cảm thấy không được khen lại còn phải tội.
Diệp Sở Sở lập tức hiểu ý của chị cả, vội nói: "Xem chị cả nói kìa, cái này thì có gì mà phải kiêng kỵ, mấy bộ quần áo có thể quyết định được con trai hay con gái ư?"
"Vậy là tốt rồi." Chị cả Triệu thả lỏng: "Chị cũng mới nhớ ra thôi, lúc đó dọn dẹp ở nhà chỉ muốn thu dọn nhiều một ít để đem tới chứ không nghĩ quá nhiều."
Chị cả Triệu là một người thành thật, không suy nghĩ nhiều như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play