Triệu Văn Thao lập tức nhụt chí: “Cũng đúng! Đều do Mã Tiểu Lục đó cứ kéo anh đi đánh bài cho bằng được, anh không đi bảo là không có tiền thì nó lại cho anh mượn tiền, em nói xem, hay là anh đi bờ ruộng Bình Điền thì chẳng phải anh đã nhặt được rồi sao? Cái thằng Mã Tiểu Lục này chính là đồ sao chổi, quét hết cả vận may của anh đi rồi!”
Diệp Sở Sở nghe được lời này liền liên kết với những lời chồng mình còn chưa nói xong ban nãy thì cũng hiểu rồi, quay người sang bên phía giường đang bày chỗ kim chỉ còn dở dang kia, để lại không gian cho chồng tự diễn một mình, cô không xem nữa.
“Tên Mã Tiểu Lục kia chính là một tên hay lừa người, anh thua nó không ít tiền chứ gì?” Triệu Văn Vũ nói.
“Cũng không thua bao nhiêu, tôi không có tiền, toàn mượn nó, thắng thì cũng đưa cho nó hết rồi, cuối cùng hình như cũng lấy về được một hai hào? Ây, đừng nhắc nữa, một đêm nay tôi đúng là đen muốn chết, ai nấy toàn là đồ nghiện thuốc!” Triệu Văn Thao lùi về sau dựa lưng nói tiếp: “Thức có một đêm, ngủ hết gần một ngày, mà giờ còn chưa hồi lại được đây!”
“Anh đi làm cái gì chứ, đi đánh bạc cũng chẳng phải chuyện tốt gì. Chú tôi không mắng anh à?”
“Còn chưa mắng đâu, tôi quay về là ngủ liền, cậu đến thì tôi mới ăn cơm xong, tỉnh rồi, lát nữa chắc chắn cũng bị xử thôi!”
Triệu Văn Vũ cũng cười: “Bị xử thì cũng đáng đời. Được rồi, trời cũng không còn sớm nữa tôi đi về đây, tôi đến đây là để nói cho anh biết chuyện này thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT