Triệu Văn Thao vội vàng đáp, lại hỏi: "Bây giờ dán thứ này rồi thì không phải lo lắng gì nữa đúng không ạ?"
Hai lão già đều nở nụ cười.
"Lo chứ, phải lo tất. Mê tín đấy, phải tin tưởng khoa học hết. Nhưng như vậy thì lúc đó chẳng phải khoa học cũng là một loại mê tín ư?" Ông cụ Triệu ha hả cười nói, vẻ rất cơ trí.
Triệu Văn Thao chờ cho khô mực, không đi vội nên tiếp tục nói: "Chú Triệu, chú có tin không?"
"Tôi đã sống từng này tuổi rồi, có tin hay không thì cũng vậy thôi. Ngược lại là đám thanh niên các cậu, phải tin vào vái thứ." Ông cụ Triệu nói: "Ít nhất phải tin lương tâm, đừng làm những chuyện thiếu đạo đức, cả đời dài lắm."
Lão Mạnh nói: "Cũng là bởi vì có đôi khi con người không tin lương tâm mới có những ông tiên này đấy, quản thúc để anh đừng làm chuyện xấu. Nếu như chuyện gì cũng làm vậy đáp lại thế nào? Trên đầu ba thước có thần linh đấy!"
Triệu Văn Thao nghe huyễn hoặc khó nắm bắt, tất nhiên hắn không tin điều này nhưng cũng hiểu hai lão già nói có lý. Con người phải tin lương tâm, không thể làm chuyện thất đức, chuyện này tất nhiên là đúng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT