Chị ba vừa muốn cãi lại, chị hai liền kéo chị ta một chút: “Chú ba à, lời này của chú liền không đúng, nếu thím ba mà bị bệnh rồi mệt mỏi, chú định làm như thế nào? Con cái rồi ai lo cho chúng nó? Người bình thường làm việc chăm chỉ, cũng không phải máy móc, vất vả như vậy làm sao có thể không mệt, mà có là máy móc thì linh kiện cũng sẽ bị mài mòn thôi. Chị thấy chú lần này sinh bệnh kể ra cũng rất tốt, coi như là nghỉ ngơi đi. Chú cũng không cần suy nghĩ này nọ linh tinh, cứ từ từ bảo dưỡng thân thể, tranh thủ thời gian cũng có thể làm được một chút.”
Anh ba khó chịu lầm bầm trong cuống họng, cũng không muốn nhiều lời nữa, liền vâng một tiếng.
Chị hai lại nói thêm vài câu, đứng dậy định rời đi, lúc sắp đi lại để lại mấy khối đường phèn cùng mấy quả lê đông lạnh.
“Ngâm lê vào nước để nó giã đông, sau đó thả vào chưng cùng với đường phèn, nấu ra canh rồi đem cho chú ấy uống, thứ này ăn không ngon lắm nhưng là rất bổ.” - Chị hai nói.
“Vâng, phiền chị hai phải lo lắng rồi ạ.”
“Có cái gì đâu, chú cứ nằm đó không cần đi ra đây, cẩn thận lại cảm mạo.” - Chị hai rời đi.
Chị ta một chút cũng đều không thích anh ba, nhưng chị ba là người không tệ, nhiều năm như vậy vẫn luôn một mực kính lấy hai chữ chị hai này, nể tình mặt mũi chị ba, chị ta mới lấy một chút đồ vật tới thăm nom.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT