Cha Diệp không để ý việc này: "Nào có phiền hà như vậy chứ, cái gì mà muốn có con thì không thể uống rượu? Cha biết đầy người suốt ngày uống rượu mà con cái có đứa nào đần độn đâu."
"Cha ơi, vẫn phải chú ý hơn mới tốt." Anh hai Diệp nói: "Rượu này khi nào uống mà không được, cũng chả chạy được. Đúng rồi, thằng ba, em cũng không thể uống đâu đấy." Anh ta suýt quên còn có một em trai cần căn dặn đây.
Diệp Minh Bắc là một ngoại lệ, tửu lượng của anh ta không tốt, cũng không thích uống.
"Anh không nói em cũng chẳng uống, cay như thế uống làm gì. Em ăn bánh chẻo thôi. Văn Thao, nào ta cũng ăn."
Hai người Diệp Minh Bắc và Triệu Văn Thao ăn bánh chẻo, cha Diệp và hai đứa con trai cùng nhau uống chút rượu, ăn đồ ăn.
Dưới giường gạch bọn nhỏ vây quanh cái bàn được hợp lại từ mấy tấm ván, ăn bánh chẻo và thức ăn đầy mồm, đứa nào đứa nầy đều giống như con cọp con vậy. Chúng trông loại nhân hiếm có kia, bánh chẻo có hai dạng nhân, nhân thịt củ cải và nhân thịt cải trắng, tuy là rau nhiều thịt ít nhưng đó là thịt ba chỉ, cắn một cái miệng đầy mỡ, tất cả mọi người ăn đều cảm thấy mỹ mãn. Đây mới gọi là cuộc sống chứ!
Cơm nước xong thu dọn gọn gàng thì cũng sắp đến buổi tối rồi. Triệu Văn Thao và Diệp Sở Sở cũng cần phải trở về. Nhưng Diệp Sở Sở vẫn còn muốn tâm sự cùng Chu Mẫn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT