Anh ba từng làm đậu phụ lúc ở trong đội sản xuất. Một tay kỹ thuật nước muối làm đâụ phụ mà cả thôn đều phải tán thưởng, làm nhiều rồi thì một miếng đậu hũ dùng bao nhiêu đậu bao nhiêu nước thì ước lượng một chút là biết được ngay. Chỗ đậu phụ được bán trong huyện kia làm anh ta khinh thường, không phải dùng quá nhiều gia vị thì chính là dùng quá nhiều nước.
Sự thực chứng minh, đậu hũ mà anh ba làm ra rất được mọi người hưởng ứng, mặc dù có nước nhưng mà nhìn vào rất mềm, ăn vào lại còn thơm.
Buổi tối anh ta làm đậu hũ, sáng sớm ngày hôm sau dậy sớm đưa đậu hũ vào trong huyện để bán, vừa kịp đến ngay giờ ăn, buôn bán rất được.
Thời tiết trở lạnh, cũng không cần lo lắng bị hư mất, có thể bán được một mùa đông, anh ba nghĩ thôi cũng đã vui đến mức nở hoa rồi, sờ sờ mấy hào ở trong túi nhưng cuối cùng cũng không nở mua mấy cân thịt nên về nhà luôn.
Việc buôn bán của anh ba bắt đầu đi vào quỹ đạo, chị hai và chị tư đều bắt đầu lo lắng, Một người thì chồng chả biết làm gì, một người thì cảm thấy mất mặt nên không làm. Không còn cách nào khác thì chỉ có thể tự mình làm thôi, mua đế giày, làm thành giày, người lớn trẻ con người già các kiểu, cho dù có mua thì cũng ít, nhưng mà có mấy hào làm lợi nhuận thì cũng được.
Triệu Văn Thao biết được chuyện buôn bán của anh ba với người chị kia, anh cảm thấy cũng thấy tốt. Anh hy vọng họ tập trung sống cuộc đời của bọn họ, bớt việc suốt ngày nhìn chằm chằm vào anh.
Cha mẹ Triệu cũng rất vui mừng. Mặc dù đi buôn bán nghe không được tốt lắm, nhưng cũng là con đường chính đạo để có thể sống qua ngày, chẳng có gì mất mặt cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT