Triệu Văn Thao nghe vợ ân cần nói thì trong lòng ấm áp hơn.
Mẹ nói rất đúng, vẫn là vợ của mình thương mình.
"Em đừng có nói lảng sang chuyện khác, ai bảo em đi ra ngoài nhặt củi? Không phải anh đã nói rồi sao, chờ anh bện rộn xong chuyến này thì để anh làm, đây đều là việc của đàn ông." Nhưng cảm động thì cảm động, Triệu Văn Thao vẫn phải dạy dỗ.
Diệp Sở Sở cũng ấm áp trong lòng, nhẹ giọng nói: "Văn Thao, bây giờ tất cả mọi người đang nhặt củi rơm, chờ anh bận rộn xong thì chỗ gần đây sẽ hết mất, đến lúc đó lại có tuyết rơi, qua lại không dễ dàng. Em ở nhà lại không có việc gì, có thể làm thì làm thôi."
"Anh nói cho em biết, em mà làm mình mệt mỏi, thô ráp thì anh không thích nữa đâu." Triệu Văn Thao hừ hừ nói.
Diệp Sở Sở luống cuống.
"Công việc này không cần em phải làm, hôm nay anh về tiêu một hai đồng tiền là có người mang củi lửa cho chúng ta thôi." Triệu Văn Thao tiếp tục nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play