Thập Niên 70: Sủng Ái Thế Tử Gia

Chương 29


3 tuần

trướctiếp

Chị hai cười lạnh, trực tiếp nói thẳng: “Chú sáu, không phải người chị dâu này bới móc, cha mẹ lúc nào cũng thiên vị chú, lúc còn ở chung với nhau thì không nói, ra ở riêng rồi mà vẫn còn như vầy không phải là có chút quá đáng rồi hay sao? Nhà cậu có mỗi hai người, ăn được bao nhiêu đồ ăn, nhà tôi có năm người có một ít đồ ăn như vầy thì sao mà đủ được? Mạng sống của con trai, chái trai, ông bà cũng không thể để cậu chiếm hết như thế được? Tôi nói có lý đúng không?”
Triệu Văn Thao cười lạnh nói: “Hóa ra cái lý mà chị hai đang nói chính là muốn mẹ đưa tiền cho chị?”
“Chú sáu à, chúng tôi không hề thèm khát chỗ tiền đó của cha mẹ, cái chúng tôi muốn là một cái công đạo!” Chị hai trực tiếp nói.
“Công đạo gì cơ? Công đạo chính là mấy người nhìn tôi không vừa mắt, công đạo chính là nửa đêm nửa hôm mấy người không ngủ mà bắt tay lại đi ức hiếp mẹ tôi một thân một mình? Mấy người đúng là có bản lĩnh rồi!” Triệu Văn Thao trào phúng nói.
Anh ba nói một câu: “Cậu sáu, cậu đừng lôi kéo mấy thứ không có đó, cậu cứ nói xem tiền của cậu ở đây ra đi? Bán giá đỗ cũng không thể nào bán được cả một xe đồ ăn như thế? Lại còn có xe đạp, lại còn thịt cá không ngớt nữa, còn chúng tôi thì đang ăn cái gì đây, không khác gì ăn cám cả, cậu còn dám nói đó không phải là do cha mẹ cho thêm cậu sao?”
Chị tư cũng chụp lấy cơ hội nói: “Chú sáu à, mẹ nói là không cho cậu tiền, vậy thì tiền đâu mà cậu mua nhiều đồ như thế chứ, bán giá đỗ được bao nhiêu đâu, cậu nói với chúng tôi thì cũng bớt được sự hoài nghi của chúng tôi đúng không?”
Triệu Văn Thao tức giận nói: “Tôi kiếm tiền như thế nào lại còn phải đi nói với các người sao? Các người được coi là cái gì nào? Tôi có bản lĩnh thì tôi ăn thơm ăn ngon vậy đấy sao nào, mấy người không có bản lĩnh thì căn cám, thế thì trách ai đây? Không phải tự mình nên quay về phòng mà suy nghĩ xem thử còn có đường đi nào khác hay không sao? Nửa đêm nửa hôm lại còn chút chuyện đó làm loạn hết cả lên? Mẹ cũng thế nữa, bọn họ ngu rồi mẹ còn dây dưa với bọn họ chuyện này làm gì? Nhỡ may mẹ tức mà có chuyện gì thì con với Sở Sở đau lòng chết mất, đi, đi về đi ngủ.”
Nói xong liền kéo mẹ Triệu rời đi.
Chị hai thấy chú út đến ngoài việc trách mắng bọn họ mấy câu ra, không nói gì cả liền chuẩn bị rời đi, vội nói: “Chú sáu, đừng có quên là chúng tôi nuôi cha mẹ già!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp