“Thật ra cũng rất tốt, bọn em đi đi về về hơn hai mươi ngày mới gặp một lần như thế đã rất khá rồi!” Triệu Văn Thao lại rất thoả mãn.
Diệp Sở Sở tức giận vỗ hắn một cái: “Loại chuyện như thế này mà anh còn muốn gặp mấy lần nữa à?”
Hạ Tùng Chi nói: “Đúng thế, nghe thôi mà cũng thấy rợn tóc gáy rồi, nghĩ đến các em lúc đó thì... Ôi, kiếm chút tiền thôi mà thực sự là không dễ dàng. Được rồi, trời không còn sớm nữa, chị nên trở về đi xem con rồi.”
Tiền Hạ Tùng Chi đi, Diệp Sở Sở bắt đầu thẩm vấn chồng mình: “Anh nói thật đi, trước đây khi anh chạy đi buôn bán có phải cũng từng gặp bọn đánh cướp không?”
“Không có!” Triệu Văn Thao vội vàng nói: “Ngày nào mà anh chẳng trở về, nếu thật sự gặp việc này thì có thể lừa gạt được em sao?”
Diệp Sở Sở cảm thấy hắn nói cũng đúng, có điều lại nghĩ tới một vấn đề: “Không gặp đánh cướp thì du côn lưu manh thì sao, khẳng định từng gặp chứ!”
Việc này thì thật sự là có, có câu nói là hiếm thấy diêm vương nhưng khắp nơi đều là tiểu quỷ. Đặc biệt là chạy mua bán, bọn thổ phỉ ở đường phố với đám vô lại thì gặp quá thường xuyên luôn. Vận may của Triệu Văn Thao có tốt mấy đi chăng nữa thì cũng không phải con thần, làm sao có thể gặp toàn quý nhân được, chỉ là...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play